Monday, August 31, 2020

Lúc chưa gặp thời

- Lúc gặp thời, nằm ngủ cũng có ng lôi dậy để đưa tiền hay giao việc cho làm; lúc hết thời, chạy rong “như chó đói” vì ko ai đoái hoài/ngó tới hay giao việc. Tôi đã trải qua kinh nghiệm này .
- Bắt phong trần phải phong trần,
Cho thanh cao mới được phần thanh cao.

Tôi qua Mỹ một mình vào tháng 6/1994: Giai đoạn đầu ở nhà ng bảo trợ khoảng 15 ngày thì do gđ họ lục đục nên tôi phải dọn sang chỗ khác. Ở đây tôi ở vài ngày tại một phòng làm thêm, nằm ở góc vườn, ko có nước dùng, máy sưởi và toilet (có một bô nhỏ để đi tiểu ban đêm): khi cần thì chạy vào nhà ! Ông Cầu, bạn của ba tôi, thấy vậy đưa tôi về nhà ông ở vài tuần. Sau đó tôi về ở nhà anh H. một cựu tù cải tạo, ở chung phòng với ông già vợ của y. Sau này tôi dọn về nhà xui trai của ông già này (con gái ông lấy anh C. con trai của gđ này). Năm 1998, tôi lại dọn về nhà của anh L. (cháu của anh C.): khi về nhà này, tôi biết mình sẽ hên vì nhà này số 2301, cộng lại bằng 6, RẤT MAY MẮN.
Thật đúng như vậy, chỉ sau vài tháng tôi đã:
1/ Được tiền bịnh sau 4 năm xin việc khắp nơi mà ko ai mướn - vì quá ốm yếu bịnh tật, dù lúc đó tôi chỉ mới 51 tuổi. Nhờ có tiền bịnh tôi được BHYT toàn diện, sau hơn ba năm chỉ được BHYT hạn chế. Những ai có con dưới 18 thì cả gia đình được BHYT toàn diện cho tới khi đứa con út đủ 18, do đó ở Mỹ những ai độc thân hay vợ chồng ko có con rất thiệt thòi!
2/ Được cấp một căn hộ (apartment) lịch sự nhưng tôi ko nhận vì tôi nghĩ rằng tôi chưa cần, dù lúc đó đang ngủ phòng khách của nhà anh L. !
3/ Được yêu cầu dạy học (Toán và Anh văn) cho 5 đứa nhỏ, anh em họ (cousin) của anh L. ở VN mới qua: nhờ đó mà số HS lên tới gần 20 đứa. Lúc đó, mỗi ngày tôi dạy từ 3 g đến 9 g tối vì HS đủ mọi trình độ, về tới phòng là lăn ra ngủ, lúc đó rất khỏe vì chỉ mới 51 tuổi, ko xuống cấp như bây giờ. Tiền mua sách Toán mỗi tháng khoảng 200 đô vì Toán ở Mỹ rất thực dụng khi ở lớp nhỏ đã bắt đầu học về Xác Suất, Thống Kê, v.v... - những môn mà ở VN chỉ dạy ở lớp đệ Nhất (12 bây giờ)!
Tôi nghiệm thấy, chữ THỜI rất quan trọng vì BỐN NĂM ĐẦU ko ai nhờ tôi dạy học dù các chỗ tôi ở đều có trẻ em (vì con em họ ko cần ai dạy vì chúng có cha mẹ kèm cặp, v.v...).
Ảnh: chụp cách đây khoảng 3 năm trong tiệc tiển đưa cô H. một láng giềng, cũng là "khách hàng" về vi tính của tôi, đi bang xa.

No comments:

Post a Comment