Showing posts with label đcstq. Show all posts
Showing posts with label đcstq. Show all posts

Wednesday, October 26, 2022

 Vương Hỗ Ninh, đại quân sư của ba đời tổng bí thư ở TQ.

Ông sinh ngày 6/10/1955.


Vương Hỗ Ninh – Wikipedia tiếng Việt


VƯƠNG = 66753 = 27 = 9

 HỖ = 57 = 12 = 3

NINH = 16 = 7

Cộng lại: 9 3 7 = 19, rất may mắn.

Sau đây là ý nghĩa của số này.

Friday, October 27, 2017

GRAPHICS: CHINA'S ECONOMIC AND SOCIAL DEVELOPMENT SINCE 2012.

1/7)Graphics shows a series of data released by the National Bureau of Statistics on China's economic and social development since the 18th National Congress of the Communist Party of China (CPC) held in 2012. (Xinhua/Cui Ying)






Saturday, August 26, 2017


 
 
Tán gẫu trên mạng: Nếu Trung Quốc đánh Việt Nam, Mỹ chỉ làm vài thao tác là ĐCSTQ tan tành
obama
Tổng thống Mỹ Obama (Ảnh: internet)
Dưới đây là những đoạn tán gẫu được vô số người Trung Quốc chia sẻ trên mạng phản ánh thảm cảnh của xã hội Trung Quốc. Nhiều người sau khi đọc xong đã phải… dở khóc dở cười!
Đoạn thứ nhất: Tổng thống Obama: “Tôi chỉ cần làm 6 việc khiến ĐCSTQ tan tành mà không phải dùng đến một người lính nào!”
Ông Obama đã cảnh cáo quan chức Trung Quốc: Nếu quý quốc dám gây chiến tranh với Philippines, Việt Nam, Nhật Bản, tôi chỉ cần nói ra 6 điều là Trung Quốc tan vỡ, không phải sử dụng đến dù chỉ một người lính.
1. Công bố tài khoản nước ngoài của quan chức Trung Quốc và cho đóng băng.
2. Công bố danh sách quan chức Trung Quốc có hộ chiếu Mỹ.
3. Công bố danh sách người nhà các quan chức cấp cao Trung Quốc định cư tại Mỹ.
4. Ra lệnh thanh tra biệt thự và tình nhân của quan chức Trung Quốc ở Los Angeles.
5. Đưa người nhà quan chức Trung Quốc đang sống tại Mỹ đến nhà tù nổi tiếng của Mỹ ở Guantanamo (Cuba).
6. Tiếp tế vũ khí cho công nhân thất nghiệp ở Trung Quốc (có lẽ chỉ cần áp dụng điều thứ 6 này là đủ).
Đoạn thứ 2: Những phát minh lớn của Trung Quốc đương đại
Gần 200 năm qua, những gì người dân thế giới này sử dụng là do Trung Quốc phát minh ra: Tivi, máy tính, máy giặt, tủ lạnh, điều hòa không khí, máy bay, tàu thủy, quạt, điện thoại, điện thoại di động, âm thanh nổi, máy in, máy fax, ô tô, xe đạp, bút máy, đèn điện, lò vi sóng, bếp từ, nồi cơm điện, CT, chụp hình cộng hưởng từ trường MRI, kháng sinh, Internet, MP3, máy ảnh, máy ảnh kỹ thuật số, máy quay, máy siêu âm, sữa rửa mặt, nước vệ sinh, cồn iốt, hotdog, bắp rang, nhựa, cao su, hàng không mẫu hạm, đồ uống đóng hộp, mạ sản phẩm, bánh quy, bánh mì, bánh ga-tô, dầu gội, sữa tắm, nước hoa, nhựa đường, xi măng, vệ tinh, kỹ thuật cảm biến từ xa, xăng và diesel, sợi polyester và nylon, kính mạ gương, giày cao gót, quần jean, máy chiếu và phim, điện tử, máy tính, kỹ thuật diễn hoạt hình ảnh animation, máy tính trò chơi, máy cạo râu điện, băng vệ sinh, bồn vệ sinh…
=> Chẳng có cái nào hết. Đến ngay cả những cây bút chì, tuốc nơ vít, vòi nước, kẹp giấy… còn không phải do người Trung Quốc phát minh.
an-toan-thuc-pham
Vấn đề an toàn thực phẩm của Trung Quốc vô cùng đáng ngại (Nguồn: Internet)
Mong mọi người thử nói xem có bao nhiêu sản phẩm mọi người đang sử dụng do người Trung Quốc phát minh?
Hãy xem gần đây người Trung Quốc phát minh những gì: Dầu ăn từ nước thải cống ngầm, sữa độc Tam Lộc, clenbuterol tạo nạc, cao thịt bò (Beef Extract), Sudan, Formaldehyde, mứt lưu huỳnh, kẹo giày gelatin, tảo biển đồng sunfat, bột tẩy, nước tương tóc, rượu cồn công nghiệp, nước khoáng cống rãnh, xăng ethanol, hộp thức ăn nhanh sủi bọt, lươn ăn thuốc tránh thai, xiên thịt nướng xác chết, trì hoãn nghỉ hưu, thuế bất động sản 20%, cưỡng chế di dời, chế độ nhà ở giá rẻ cho công chức, xăng giá cao chất lượng thấp, phí bảo trì đường bộ, lệ phí đi qua cầu, công nhân tạm thời, sex trẻ em, mang bao không xem là cưỡng hiếp… Đọc những dòng này bạn nên cười hay khóc đây?
Đoạn thứ 3: Khi bạn…., họ sẽ xuất hiện!
– Khi bạn phát hiện được gỗ mun ở dưới sông, quốc gia xuất hiện với tư cách là chủ sở hữu sông ngòi; Khi nước sông chảy vào trong nhà bạn thì quốc gia lại biến mất.
– Khi bạn mang thai lần hai, quốc gia sẽ xuất hiện với tư cách người thu phí chăm sóc xã hội; khi bạn mất đi đứa con duy nhất của bạn, quốc gia sẽ biến mất.
– Khi bạn lĩnh tiền công, quốc gia sẽ đóng vai người thu thuế xuất hiện; khi bạn thất nghiệp, quốc gia lại biến mất.
– Khi người phụ trách để xảy ra sự cố là dân thường, quốc gia xuất hiện trong vai kẻ chấp pháp; khi người phụ trách xảy ra sự cố là quan chức, quốc gia lại biến mất.
Nếu đất đai là sở hữu của nhân dân, các người có quyền gì lấy đất của dân bán cho dân?
Nếu đất đai là của các người, xin hỏi đất của các người từ đâu mà có? Là do dùng tiền thuế của dân để mua hay tước đoạt không hoàn lại? Nếu dùng tiền thuế của dân để mua, vậy thì thổ công đó không phải của các người mà là của nhân dân; nếu thu không hoàn lại từ trong tay nhân dân, vậy thì các người là bọn cướp!
Đoạn thứ 4: Trung Quốc như thế, bạn sẽ đi về đâu?!!!
Sân bay thủ đô cháy nổ, không phải do phần tử khủng bố mà do một người khuyết tật! Một người mẹ có con gái bị cưỡng hiếp khi đi kêu oan lại bị bắt cải tạo lao động, cuối cùng bị bắt bồi thường 1000 tệ.
Một tên cảnh sát uống rượu rồi cá độ, hắn giật em bé sơ sinh trong tay người mẹ rồi giơ qua đầu ném xuống đất, cuối cùng chỉ bị giam 15 ngày.
Một người Tây Ban Nha đưa đội tuyển quốc gia Trung Quốc vào đường cùng, cuối cùng mang 76,5 triệu rời khỏi Trung Quốc.
Một Bộ trưởng đường sắt tham ô vài trăm triệu nhân dân tệ vẫn trì hoãn không xử hình. Một doanh nhân bị xử tử hình giấu không cho gia đình họ biết. Một tiểu thương bán dưa bị đánh chết ngay trước mắt người thân. Con một ca sĩ cùng bạn bè hắn hãm hiếp một cô gái, nhưng sau vài tháng điều tra không có kết luận…. Trong những thân phận bi kịch kể trên họ được gọi là gì?
Chính phủ của chúng ta gọi họ là: nhân dân! Thế nhưng bạn có nhận thấy những năm qua, thực sự quan tâm đến thu nhập của nhân dân chỉ có Cục Thuế vụ, thực sự quan tâm đến thế hệ sau của tổ quốc chỉ có Cơ quan sinh đẻ kế hoạch, thực sự quan tâm đến tổ quốc vào ngày hôm sau chỉ có Cơ quan khí tượng…
Tinh Vệ biên dịch từ secretchina

 
 
Bài viết này là một trích đoạn đã được dịch từ quyển sách mới đây của Larry Lang, một nhà kinh tế Hồng Kông, với tựa đề “Liệu Một ‘Chế Độ Mới’ Có Thể Thay Đổi Trung Quốc?”. Quyển sách được xuất bản vào tháng tư vừa qua.
Nhà kinh tế Hồng Kông Larry Lang trên bìa quyển sách mới nhất của ông “Liệu ‘Chế Độ Mới’ Có Thể Thay Đổi Trung Quốc?” trong đó ông nhìn vào hình thức và quy mô đáng báo động của hiện trạng tham nhũng ở Trung Quốc. (dangling.com)
Nhà kinh tế Hồng Kông Larry Lang trên bìa quyển sách mới nhất của ông “Liệu ‘Chế Độ Mới’ Có Thể Thay Đổi Trung Quốc?” trong đó ông nhìn vào hình thức và quy mô đáng báo động của hiện trạng tham nhũng ở Trung Quốc. (dangling.com)
Chủ đề tham nhũng được đề cập đến ở Trung Quốc hàng ngày. Ở đây tôi sẽ tiếp cận chủ đề này từ một góc độ mới.
Ba vụ tham nhũng đình đám này thể hiện một quy mô tham nhũng đáng báo động ở Trung Quốc. Một là khoản tiền chi trả tăng vọt cho chi phí thăm dò và khai thác dầu khí của Công Ty Cổ Phần Trách Nhiệm Hữu Hạn Dầu Khí Trung Quốc Petro China, từ 162,154 tỉ NDT (26,3 tỷ đôla Mỹ) vào năm 2011 lên đến 240 tỷ NDT (38,93 tỷ đôla Mỹ) vào năm 2013, khi mà mạng lưới tham nhũng của nó bị phanh phui.
Trường hợp khác là của Bộ Đường Sắt dưới thời Lưu Chí Quân, khi mà số lượng các chức vị quản lý chung chung đã tăng lên 400% vào lúc ông ta rút lui.
Ví dụ thứ ba là La Ấm Quốc, Bí Thư Thành Phố Mậu Danh, tỉnh Quảng Đông, người mà đã công khai rao bán các loại chức vụ khác nhau.
Số Lượng Lớn Các Viên Chức Chính Phủ
Tất cả mọi người đều biết rằng trong thập kỷ vừa qua, số lượng các ứng viên cho các vị trí viên chức chính phủ ở Trung Quốc đã tăng lên gấp 11 lần. Vào năm 2003, số lượng các ứng viên vượt qua bài kiểm tra cuối cùng là 1,25 triệu người; tỷ lệ đỗ là 1 trên 23. Vào năm 2013 có 1,52 triệu ứng viên vượt qua bài kiểm tra, và tỷ lệ đỗ là 1 trên 80. Những vị trí được tranh giành nhiều nhất, theo nhân viên điều tra tại Cục Thống Kê Quốc Gia, chi nhánh Nam Xuyên, thì có tỷ lệ đỗ là 1 trên 9.470 người. Thành phần ứng viên chủ yếu là các sinh viên mới ra trường.
Ở Singapore, chỉ có 2% sinh viên ra trường muốn trở thành viên chức chính phủ. Con số này là 3% ở Mỹ, và 5% ở Pháp. Ở Nhật Bản, một công việc chính phủ đứng ở vị trí thứ 53 trong biều đồ tìm kiếm việc làm. Ở Anh, nó nằm trong tốp những công việc tệ nhất. Tuy vậy, ở Trung Quốc, lại có đến 76,4 % sinh viên ra trường muốn trở thành một viên chức chính phủ. Điều này có bình thường không?
Thủ tướng Nga Dmitry Medvedev đã từng phát biểu rằng: “Hiện tượng các bạn trẻ muốn trở thành công chức là rất đáng lo ngại đối với tôi. Khi một người trẻ tuổi kiên quyết chọn con đường của một công chức, chúng ta phải đặt ra một số câu hỏi. Đây có phải là một công việc danh giá không? Không có vẻ là như vậy. Nó có thù lao lớn không? Điều đó cũng không đúng. Vậy, tại sao họ lại chọn một công việc như thế này? Đó là vì đây chính là con đường nhanh chóng để làm giàu. Do đó, các công việc chính phủ là rất phổ biến ở Nga. Nó chỉ ra rằng nước Nga đang tồn tại một vấn đề tham nhũng nghiêm trọng.”
Một cuộc khảo sát năm 2011 đã chỉ ra rằng hơn một nửa số người độ tuổi từ 18 đến 30 cho rằng việc trở thành một công chức nhà nước là tốt hơn so với trở thành một doanh nhân. Có vẻ như các bạn trẻ ở Nga và Trung Quốc rất muốn trở thành một viên chức chính phủ. Tại sao vậy? Đó là bởi vì hai nước này có tồn tại các vấn đề tham nhũng nghiêm trọng.
Vậy chúng ta nên hiểu và phân tích vấn đề tham nhũng ở Trung Quốc như thế nào? Tôi sẽ đưa ra một khái niệm hoàn toàn mới, trích trong cuốn sách Chế Độ Cũ và Cuộc Cách Mạng, được duyệt bởi Vương Chí Sơn, tổng thư ký của Ủy Ban Giám Sát Kỷ Luật Trung Ương Đảng.
Theo cuốn sách, tham nhũng là một vấn đề rất nghiêm trọng ở Pháp trước cuộc bùng nổ Cách Mạng Pháp năm 1789. Tham nhũng ở đó có thể chia ra làm ba loại: kinh phí, cấp phép, và mua quan bán tước. Ba loại tham nhũng này là rất khác so với cái mà chúng ta thường nghĩ tới; chúng phức tạp hơn rất nhiều. Tôi sẽ giải thích chúng một cách chi tiết sau đây.
Tham Nhũng Kinh Phí
Ở loại hình tham nhũng kinh phí, các quan chức trực tiếp quản lý các dự án xây dựng và từ đó tiến hành việc lạm dụng quyền lực và tham nhũng. Để tôi đưa ra một ví dụ. Vào năm 1789, nợ công của chính phủ Pháp là vào khoảng 4,5 tỷ livres. Các khoản chi trả lãi suất hàng năm là 300 triệu livres. Nhưng thu nhập hàng năm của chính phủ Pháp là bao nhiêu? Nó chỉ có 500 triệu livres. Liệu có thật cần thiết khi vay quá nhiều tiền để xây dựng đường xá và bến tàu vào lúc đó? Không, chính phủ mượn nhiều tiền như vậy bởi vì các quan chức sẽ có thể bỏ túi các khoản tiền hậu thuẫn và chi trả bất hợp pháp từ những dự án này. Họ chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân của riêng họ, chứ không hề cân nhắc đến việc liệu khoản đầu tư của chính phủ có hợp lý hay không.
Điều này có quen thuộc không? Đúng vậy, một số quan chức chính phủ Trung Quốc đã triệt để khai thác loại hình tham nhũng chi phí này. Tôi chia tham nhũng chi phí của các quan chức Trung Quốc ra làm hai loại.
Loại đầu tiên là dựa vào một người trung gian để bỏ túi các khoản tiền. Ví dụ, trong nhiệm kỳ tám năm của cựu bộ trưởng đường sắt Lưu Chí Quân, ông này đã cho thi công hơn 7.000 km đường sắt cao tốc với tổng vốn đầu tư 3 nghìn tỷ NDT (486,6 tỷ đôla Mỹ). Ông đã làm điều đó như thế nào? Từ năm 2007 đến năm 2010, 23 tập đoàn quốc doanh tầm cỡ, thông qua một doanh nhân trung gian, bà Đinh Thư Miêu, đã thu được hơn 50 dự án từ tay ông Lưu. Chính phủ Trung Quốc đã chi tổng cộng 178,8 tỷ NDT (29 tỷ đô la Mỹ) cho những dự án này. Bà Đinh đã kiếm chác 2 tỷ đô la lợi nhuận từ đó, trong đó bà đưa 49 triệu đô là cho ông Lưu. Trong phiên tỏa xét xử ông Lưu vào tháng chín năm 2013, bà giải thích rằng số tiền đó là tiền hối lộ ông Lưu.
Nhóm tham nhũng chi phí loại thứ hai vận hành bằng cách gài tay chân vào những tập đoàn quốc doanh để trực tiếp nhận hối lộ. Ví dụ, khi cựu giám đốc của Ủy Ban Quản lý và Giám sát Tài Sản Quốc Gia , Tưởng Khiết Mẫn, trở thành chủ tịch của Tập Đoàn Dầu Khí Quốc Gia Trung Quốc (TDQTQ), ông đã giao tất cả những vị trí béo bở trong tập đoàn, như là bộ phận thăm dò dầu khí, bộ phận đầu tư nước ngoài và thu mua sáp nhập doanh nghiệp, và bộ phận mua nguyên vật liệu, cho các vây cánh của ông.
Theo các báo cáo truyền thông đưa tin, chi phí đầu tư cho các hoạt động thăm dò và khai thác dầu khí vào năm 2011 của TDQTQ là 162,154 tỷ NDT (26,3 tỷ đô la Mỹ). Vào năm 2012 con số này tăng lên đến 227,2 tỷ NDT (36,85 tỷ đôla Mỹ). và cuối cùng đạt mức 240 tỷ NDT (38,93 tỷ đôla Mỹ) vào năm 2013, khi hệ thống tham những của nó bị phanh phui.
Liệu sự gia tăng chi phí hàng năm có thật sự cần thiết? Bao nhiêu phần trong số chi phí này được sử dụng như là mồi câu cho các hành vi lạm dụng quyền lực?
Tham Nhũng Kiểu Phê Duyệt
Giờ hãy cùng nhìn vào loại thứ hai, loại tham nhũng kiểu cấp phép. Trước sự bùng nổ của Cuộc Cách Mạng Pháp, nhà vua đã gửi 30 thống đốc và tùy tùng của họ đi khắp đất nước để trở thành các nhà quản lý chủ chốt ở địa phương. Điều này có nghĩa là họ đã có được sự phê duyệt của chính quyền. Chính phủ trung ương Pháp đã điều hành mọi mặt của chính quyền địa phương 30 đến 40 năm trước Cuộc Cách Mạng; mọi thứ đều phải đi qua quá trình phê duyệt. Ví dụ, nếu một thành phố tự trị muốn xây dựng nhà thờ, đường xá hay thậm chí là nhà ở tạm, nó phải có được sự phê duyệt của thống đốc, người mà sẽ lợi dụng quyền hành của mình để kiếm tiền hoặc đòi hối lộ cho bản thân. Bây giờ hãy nhìn vào kiểu tham nhũng phê duyệt trong thời kỳ hiện nay tại Trung Quốc. Hãy lấy phó chủ tịch Ủy Ban Phát Triển Và Cải Cách Quốc Gia Trung Quốc (UPCQTQ), Lưu Thiết Nam, làm một ví dụ.
Vào năm 2003, Thành phố Thường Đức thuộc tỉnh Hồ Nam muốn xây dựng một nhà máy điện, nhưng nó không nhận được sự phê duyệt từ phía UPCQTQ, hay nói chính xác hơn, sự phê duyệt của Lưu Thiết Nam. Vào năm 2012 đã không hề có chút hy vọng nào để cho dự án có thể được phê duyệt. Phó chủ tịch tỉnh Hồ Nam đã trực tiếp đứng ra xin dùm mà cũng phí công vô ích. Khi ông Lưu đến thăm tỉnh Hồ Nam cuối năm đó, chủ tịch tỉnh thứ nhất và thứ hai đã đi xin phép, và cuối cùng đã có được sự phê duyệt từ ông Lưu. Sau đó, người ta cần triển khai một nghiên cứu để xem xét tính khả thi của dự án, bao gồm việc lựa chọn dụng cụ, kế hoạch của các kỹ sư, kế hoạch thi công, và kế hoạch kỹ thuật. Bên cạnh đó nó cũng cần đảm bảo sự bảo vệ môi trường và đất đai cần thiết, sự bảo vệ đất và nguồn nước, sự tiếp cận với cây cối, và một nghiên cứu về khoản vay ngân hàng, cũng như các giấy tờ hỗ trợ từ Bộ Tài nguyên và Tài Nguyên, Cục Bảo vệ Môi trường, Bộ Tài nguyên Nước, Tập Đoàn Ngân Hàng và Đường Dây Điện Quốc Gia. Cả quá trình này sẽ tốn khoảng 20 triệu NDT tiền đút lót cho các quan chức lớn nhỏ để hoàn thành dự án nhà máy điện này.
Mua Quan Bán Tước
Loại tham nhũng thứ ba là việc rao bán các chức vụ trong chính phủ. Lấy Lưu Chí Quân như một ví dụ. Hà Hồng Đạt đã hối lộ Lưu Chí Quân vào năm 1997 để lấy được vị trí thư ký Cục Đường Sắt Cáp Nhĩ Tân. Nhờ vào việc tiếp tục hối lộ mà ông Hà đã ngồi lên chiếc ghế của cục trưởng Cục Đường Sắt Cáp Nhĩ Tân. Vào năm 2004, ông Hà đã được thuyên chuyển đến Cục Đường Sắt Cáp Nhĩ Tân để trở thành giám đốc Khoa Chính Trị. Ông đã hối lộ ông Lưu một khoản tiền tổng cộng là 100.000 đôla Mỹ, và cuối cùng trở thành thân tín của Lưu.
Đó chưa phải hết. Sau khi có chút ảnh hưởng chính trị, Hà Hồng Đạt bắt đầu rao bán các chức vị trong chính phủ để kiếm lời. Từ năm 1997 đến năm 2004, ông Hà đã thăng chức cho sáu nhân viên cấp thấp và cấp trung trong Cục Đường Sắt Cáp Nhĩ Tân. Có một số chức vụ đem lại những khoản tiền béo bở cho ông, như là giám đốc văn phòng Quản Lý Ô tô, cùng các chức vụ khác. Những chức vụ này đã được mua bán vài lần. Ông đã nhận được tổng cộng 14,5 triệu NDT (2,3 triệu đôla Mỹ). Nếu khoản tiền 100.000 đôla Mỹ mà ông Hà hối lộ cho ông Lưu được coi như là “vốn đầu tư ban đầu,” thì ông Hà đã thu lại được 150% khoản vốn hàng năm từ việc mua bán chức vị này.
Để tôi đưa cho bạn vài thông số đáng kinh ngạc khác. Trước khi Lưu Chí Quân giành lấy quyền kiểm soát tại Cục Đường Sắt, thì chỉ có khoảng 500 đơn vị cấp cục. Khi ông Lưu bước xuống, đã có đến tận 2000 đơn vị.
La Ấm Quốc, Bí Thư thành phố Mậu Danh, đã rất lộ liễu khi rao bán các chức vị trong chính phủ với các mức giá khác nhau; 200.000 NDT (32.440 đôla Mỹ) cho chức vụ kỹ thuật; 2 triệu NDT (324.400 đôla Mỹ) cho chức vụ cấp phòng ban; 10 triệu NDT (1,6 triệu đôla Mỹ) cho chức vụ phó bí thư, cùng với các chức vụ khác. Ông La thậm chí còn đặt giá cho chức vị của chính mình: 100 triệu NDT (16,2 triệu đôla Mỹ). Sau sự sụp đổ của La Ấm Quốc, 303 quan chức chính phủ khác đã bị liên can. Một báo cáo đã nói rằng ông La đã nhận được tiền hối lộ lên đến con số 70 triệu NDT (11,3 triệu đôla Mỹ). Tôi tin rằng con số thực tế là lớn hơn, lớn hơn rất nhiều.
Việc rao bán chức vị chính phủ để kiếm tiến nên được đối phó một cách nghiêm túc ở Trung Quốc. Một khi loại hình tham nhũng này trở thành một chuỗi dây chuyền công nghiệp, nó sẽ trở thành một mô thức của cả hệ thống. Các quan chức tham nhũng vì thế sẽ có mặt trong tất cả các chức vụ và phòng ban, với lượng thu chi và kiểm tra đều sẽ bị bóp méo bởi nạn tham nhũng. Còn hậu quả gì nữa, nạn tham nhũng của việc rao bán các chức vị trong chính phủ sẽ gây hại cho sự phát triển của toàn thể đất nước.
Larry Hsin Ping Lang là một nhà kinh tế, một nhà bình luận, tác giả và người dẫn chương trình nổi tiếng ở Hồng Kông.
Dịch bởi John Wang và Frank Fang. Hiệu chỉnh bởi Gisela Sommer
Theo vietdaikynguyen

Thursday, December 8, 2016


Đăng bởi Elvis Ất on Monday, December 5, 2016 | 5.12.16


Những thay đổi của ông Tập Cận Bình được xem là ngày càng gần giống như phương tây hơn, và ngày càng xa rời với mô hình truyền thống mà ĐCS Trung Quốc đã xây dựng từ trước đến nay.

Tập Cận Bình
Tập Cận Bình đang nhắm tới 3 con hổ to nhất (Ảnh: Internet)
Trao quyền tối thương cho Vương Kỳ Sơn nhằm bắt 3 con hổ to nhất trong Ủy viên thường vụ Bộ Chính trị

Ngày 7/11 vừa qua, ông Tập Cận Bình đã thí điểm thay đổi thể chế giám sát tại Bắc Kinh, Sơn Tây, Chiết Giang, và tuyên bố “đây là cuộc cải cách chính trị trọng đại có ảnh hưởng đến toàn cục”.

Hội nghị toàn thể lần thứ 6 đưa ra nhũng thay đổi, đưa “Cơ quan Giám sát” ngang hàng với Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc, Chính phủ và Cơ quan Tư pháp.

Có thể nói đây cũng là một đòn giáng mạnh vào Trương Đức Giang (người nắm quyền lực của Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc).

Những thí điểm này cho thấy việc thay đổi hiến pháp sẽ không còn xa. Trong Hiến pháp chỉ có “Cơ quan xét xử” (tòa án) và “Cơ quan Kiểm sát” (viện kiểm sát). Đây là cách làm sao chép mô hình của Liên Xô trước đây. Tòa án và Viện Kiểm sát là đặc trưng của chính thể Liên Xô cũ.

Trong báo cáo của Hội nghị toàn thể lần thứ 6 có nhắc đến 4 hệ thống ngang hàng nhau: Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc, Chính phủ, Cơ quan Giám sát, Cơ quan Tư pháp, trong đó hai cơ quan là Cơ quan Giám sát và Cơ quan Tư pháp không tồn tại trong Hiến pháp Trung Quốc hiện hành.

Chính vì thế mà giới quan sát cho rằng những thay đổi này sẽ mang đến thay đổi trong hiến pháp Trung Quốc sắp tới.

Ủy ban Giám sát Quốc gia sẽ bao trùm hệ thống Ủy ban Kỷ luật từ Trung ương từ trung ương đến địa phương. Quyền kiểm tra kỷ luật của Ủy ban Kỷ luật sẽ được gộp chung với quyền lực giám sát, cơ quan Kiểm tra Kỷ luật trở thành cơ quan Giám sát Quốc gia. Tức là các cơ quan ỷ luật, kiểm tra giám sát khác đều nhập chung vào Ủy ban Giám sát Quốc gia.

Như vậy là Vương Kỳ Sơn người phụ trách Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương giờ đây sẽ lãnh đạo Ủy ban Giám sát Quốc gia

Ông Tập Cận Bình và ông Vương Kỳ Sơn đều công khai thừa nhận ĐCSTQ sắp sụp đổ (Ảnh: Internet)
Ông Tập Cận Bình và ông Vương Kỳ Sơn đều công khai thừa nhận ĐCSTQ sắp sụp đổ (Ảnh: Internet)
Vương Kỳ Sơn là cánh tay phải của Tập Cận Bình, người chuyên trách chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” giờ đây sẽ được tăng thêm quyền lực nhằm truy bắt nhũng con hổ to hơn trong các ủy viên thường trực Bộ chính trị.

Cụ thể các con hổ to nhất còn lại là “nhị Trương nhất Lưu” thuộc phe cánh Giang Trạch Dân là Lưu Vân Sơn, Trương Cao Lệ, Trương Đức Giang.

Hiện tại Tập Cận Bình và Vương Kỳ Sơn đã có được các bằng chứng phạm tội của phe “nhị Trương nhất Lưu”, nhưng để bắt được 3 hổ to này Vương Kỳ Sơn cần có đủ quyền lực. Nay Ủy ban Giám sát Quốc gia được hình thành với quyền lực tối thượng, có quyền điều tra không trừ một ai, hẳn rằng 3 hổ lớn này đang đứng ngồi không yên.


Về quân đội, Trung Quốc xóa bỏ mô hình quân đoàn của Liên Xô cũ, xây dựng 25 – 30 sư đoàn theo kiểu Mỹ nhằm tác chiến nhanh và linh hoạt hơn.

Nghi thức tuyên thệ xóa bỏ vai trò ĐCS Trung Quốc

Ngoài việc phế bỏ hệ thống cưỡng bức lao động, vào ngày 1/7/2015, ông Tập Cận Bình xây dựng “Quy chế tuyên thệ theo Hiến pháp”, thực thi từ ngày 1/1/2016.

Trong quá khứ, nghi thức tuyên thệ này bị giới chính trị ĐCS Trung Quốc xem là sản phẩm của “chủ nghĩa tư bản”

Thế nhưng ông Tập Cận Bình lại yêu cầu thực hiện tại Trung Quốc. Trong Quy chế tuyên thệ do ông Tập Cận Bình đưa ra có câu “Trung với đất nước, trung với nhân dân”, “chịu sự giám sát của nhân dân”

Điều đáng chú ý là trước đây ở Trung Quốc vẫn có các khẩu hiệu “trung thành tuyệt đối với Đảng” thì nay hoàn toàn không có tuyên thệ này, Tập Cận Bình yêu cầu phải trung thành với nhân dân và chịu sự giám sát của nhân dân, xóa bỏ vai trò của ĐCS Trung Quốc

ĐCS Trung Quốc từ trước đến nay vẫn luôn cố gắng gắn mình với Trung Quốc và nhân dân. Văn hóa Đảng đưa ra là: Chống Đảng tức là chống lại đất nước, chống lại nhân dân; một khi Đảng không còn thì đất nước cũng mất, người dân sẽ sống cảnh nô lệ.

Tập Cận Bình hiểu rất rõ điều này, vì thế mà trong các trường hợp ông đều tách riêng Đảng, Trung Quốc, và nhân dân. ĐCS Trung Quốc không phải là Trung Quốc và cũng không phải là nhân dân.

Vì vậy quy chế tuyên thệ mà Tập Cận Bình đưa ra hoàn toàn không có vai trò gì của ĐCS Trung Quốc cả. Chỉ phục vụ cho đất nước và nhân dân

Ngày 11/11 vừa qua, ông Tập Cận Bình tổ chức lễ kỷ niệm long trọng 150 năm ngày sinh Tôn Trung Sơn, gọi Tôn Trung Sơn là “Anh hùng dân tộc vĩ đại, nhà yêu nước vĩ đại, nhà cách mạng dân chủ Trung Quốc tiên phong vĩ đại”.

Đây cũng lại được xem là bất ngờ nữa, vì trước đây ở Trung Quốc, người được xem là “anh hùng” hay “quang minh” “vĩ đại” chỉ có Mao Trạch Đông và các lãnh đạo ĐCS khác. Nay Tập Cận Bình đã thay đổi khi trao các danh hiệu cho Tôn Trung Sơn. 

Ánh Sáng

(Đa Chiều)

Friday, March 16, 2012

Tập Cận Bình: Đảng Cộng sản Trung Quốc là nơi tập trung mọi thối nát

REUTERS/Jason Lee
(Tú Anh , phóng viên đài RFI việt ngữ  , ngày 16.3.2012 .)

Phó Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình nhận định là nhân dân Trung Quốc gần như mất hết tin tưởng vào đảng Cộng sản. Lời tuyên bố này mới được công bố hôm nay 16/03/2012 trong bối cảnh tranh giành quyền lực ở cấp thượng tầng cùng lúc với lời cảnh báo của Thủ tướng Ôn Gia Bảo về nguy cơ xảy ra một vụ « Cách mạng văn hóa » như trong thập niên 60.
Theo tuyên bố của Phó Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình thì đảng Cộng Sản mà ông sắp lên lãnh đạo vào vào tháng tới đây chỉ là nơi tập trung thành phần giá áo túi cơm cần phải được « trong sạch hóa ».
Những tệ nạn trong đảng cầm quyền suốt hơn 63 năm tại Trung Quốc là « thiếu lý tưởng, sa đọa, vô nguyên tắc và vô trách nhiệm đã xâm nhập mọi cấp đảng viên » với những mức độ khác nhau và làm mất uy tín trong dân chúng.
Bài phát biểu của lãnh đạo tương lai Trung Quốc được trình bày tại Trường Đảng hồi đầu tháng Ba và mới được công bố hôm nay trên báo đảng Cầu Thị, một ngày sau khi xảy ra vụ thanh trừng cách chức Bí thư Thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai, thế hệ « hoàng tử đỏ ».
Theo AFP, vào lúc tất cả những chức vụ quan trọng tại Trung Quốc, từ cấp thấp nhất đến cấp lãnh đạo, từ trong chính quyền đến lãnh vực kinh tế, xí nghiệp, đều nằm trong tay đảng viên, ông Tập Cận Bình lo ngại rằng đảng Cộng sản đã biến thành nơi chia chác đỉnh chung. Vào đảng là để có cơ hội vinh thân phì gia, chứ không phải vì lý tưởng hay mục đích cao đẹp phụng sự đất nước và nhân dân.
Lãnh đạo tương lai của Trung Quốc nhận định : "Nhiều người gia nhập Đảng không phải vì chủ nghĩa Mác hay để nỗ lực xây dựng chế độ xã hội chủ nghĩa theo màu sắc Trung Hoa, hoặc là để chiến đấu cho đến giọt máu cuối cùng cho chính nghĩa cộng sản, mà họ vào Đảng vì được hưởng đặc quyền đặc lợi cá nhân".
Nhân vật sắp lên thay Hồ Cẩm Đào nhấn mạnh đến yếu tố mà ông gọi là « ý thức hệ trong sáng » để duy trì « tinh thần sáng tạo và tính chiến đấu». Sở dĩ đảng viên đảng Cộng sản Trung Quốc bị mất tín nhiệm, bị sa đọa là do « tư tưởng không trong sáng ».
Câu hỏi đặt ra là làm cách nào để kiến tạo « sự trong sáng » nơi người cộng sản Trung Quốc ?
Ông Tập Cận Bình nhấn mạnh đến giải pháp « củng cố tổ chức, kiểm soát việc kết nạp đảng viên , tăng cường giáo dục và thanh tra ». Sau cùng là « thanh lọc hàng ngũ một cách kiên quyết, khai trừ những phần tử thoái hóa nghiêm trọng không thế cứu vãn ».
Một ngày sau khi thanh trừng Bạc Hy Lai, lãnh đạo đảng Cộng sản tại Trùng Khánh, những lời tuyên bố đao to búa lớn này được giới quan sát xem là dấu hiệu của những xung khắc gay gắt trong nội bộ đảng Cộng sản Trung Quốc.
Theo giáo sư Willy Lam, đại học Hồng Kông, thì Bạc Hy Lai là nạn nhân của cuộc tranh giành quyền lực giữa phe xuất thân từ Đoàn Thanh niên Cộng sản do Hồ Cẩm Đào thống lĩnh và phe « con ông cháu cha » được gọi là giới hoàng tử đỏ như Bạc Hy Lai.
Phải ngăn chận được « phe bảo thủ » thì phe tạm gọi là « cải cách » mới có thể hy vọng kéo dài đặc quyền sau khi thế hệ Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo ra đi. Thực chất thì cả hai phe đều thi hành chính sách áp bức với dân từ hơn 60 năm qua.
Thủ tướng Ôn Gia Bảo có vẻ không yên tâm cho tương lai của chế độ. Thứ Tư vừa qua, ám chỉ cuộc nổi dậy của dân oan làng Ô Khảm chống bất công và tham nhũng, Ôn Gia Bảo tuyên bố không loại trừ Trung Quốc sẽ gặp biến động mà ông gọi là « một bi kịch » như cuộc cách mạng văn hóa thời Mao nếu không « cải cách » kịp lúc.
Tuy nhiên, cũng như những lần kêu gọi trước, Thủ tướng Trung Quốc không nói rõ là « cải cách gì và cụ thể ra sao ».
Chuyên gia Jean-Philippe Beja thuộc Viện Quan hệ Quốc tế Pháp dự báo sẽ còn nhiều « diễn biến » bất ngờ trong thời gian tới.