Saturday, November 9, 2013

Cụ PHAN KHÔI :  So sánh hai dòng tư tưởng phương Tây phương và phương Đông 

NGUỒN :  http://www.reds.vn/index.php/tri-thuc/triet-hoc/5452-so-sanh-tu-tuong-phuong-tay-va-phuong-dong

Hiện trong thế giới có hai thứ văn minh, là văn minh Tây phương và văn minh Đông phương. Hai cái văn minh ấy khác nhau là do tại hai đàng tư tưởng khác nhau.


Phan Khôi. C.D. Đông Pháp thời báo, Sài Gòn, s.774 (27.9.1928); s.776 (2.10.1928)
Tây phương gồm cả các nước châu Âu châu Mỹ mà nước Pháp là một; Đông phương gồm cả các nước châu Á, mà nước ta là một. Tư tưởng của Tây phương phát nguyên từ Hy Lạp, La Mã, Hê-bơ-rơ, song bây giờ đã hỗn thành ra một nền tư tưởng Tây phương, nên ở đây gọi chung là tư tưởng Tây phương. Tư tưởng Đông phương có hai tua lớn, một là Ấn Độ, một là Tàu, mà ta thuộc về tua Tàu, nên ở đây chỉ lấy Tàu làm trọng.
Người ta thấy bên Tây về đường vật chất phát đạt tinh xảo hơn bên Đông, rồi cho rằng văn minh Tây phương là vật chất văn minh, còn văn minh Đông phương là tinh thần văn minh. Nói như vậy là lầm. Những cái thuyết tự do bình đẳng, là phần hệ trọng nhứt trong văn minh Tây phương, chẳng phải tinh thần là gì? Bên nào cũng có tinh thần vật chất cả, chẳng qua vật chất tùy theo tinh thần của mỗi bên mà hiện ra hai vẻ khác nhau. Cái tinh thần ấy tức ở đây tôi gọi là tư tưởng.
Ba điều tôi sắp giải ra dưới nầy chỉ là từ trong hai cái văn minh ấy mà rút ra mỗi bên ba cái yếu điểm; ngoài ra, mỗi cái văn minh hoặc giả đều có chỗ hay chỗ dở thì tôi không kể đến. Tôi cũng không có ý so sánh bên nào hơn, bên nào kém; cốt muốn tỏ ra cho biết hai bên trái ngược nhau, không thể dung nhau mà thôi.
1. - Tây phương chuộng khoa học, Đông phương chuộng huyền học. -
Theo ý người phương Tây, mọi sự vật trong thế gian bất kỳ lớn hay nhỏ, thấy được hay không thấy được, hễ mình muốn biết thì phải biết cho đến nơi, cho đâu ra đó, chớ không được mập mờ, không được lộn xộn. Bởi vậy họ phải làm ra cái cách để mà biết. Đối với một sự vật gì, họ cứ nhặt lấy những cái kinh nghiệm mỗi khi một ít, những cái tri thức mỗi nơi một chút, rồi quán thông lại, lập ra những cái nguyên tắc, công lệ, và những cái thuyết có thống hệ, mà ai cũng không cãi được nữa, thì bấy giờ sự biết mới đích xác và sự học về sự vật ấy mới thành. ấy gọi là khoa học.
Ở phương Tây bây giờ hầu như mỗi một sự vật gì là có một khoa học. Không những thiên văn, địa văn, quang, điện, chánh trị, pháp luật có khoa học mà thôi; cho đến nuôi gà, trồng rau cũng có khoa học nữa. Triết học ngày xưa đứng ngoài khoa học, mà bây giờ người ta cũng dùng phương pháp khoa học để nghiên cứu triết học. Họ chia khoa học ra làm ba loại: là Tự nhiên khoa học, Xã hội khoa học và Tinh thần khoa học. Những tên riêng từng khoa thì nhiều lắm, không hơi sức đâu mà kể.
Đây cử ra một khoa y học để cho biết cái vẻ khoa học của họ là thế nào. Y học lại gồm có nhiều khoa học khác nữa, nào là: Sanh lý học[1] dạy về sự kết cấu và tác dụng của các cơ thể[2] trong mình người ta; Giải phẫu học[3] dạy về từng cái xương từng mạch máu trong mình người ta; Bịnh lý học[4] dạy về các chứng bịnh; Dược vật học dạy về các vị thuốc; tất phải biết ngần ấy khoa học mà thiệt hành ra được đã rồi mới làm nên thầy thuốc. Đến khi chữa bịnh, thầy thuốc nói bịnh tại tim, ấy là trái tim thiệt bị đau; nói bịnh tại phế, ấy là phổi thiệt bị đau. Đau tim đau phổi cách làm sao thì uống thuốc gì, đều có phương nhứt định cả, phải theo khoa học chớ không được theo ý riêng của thầy thuốc.
Tóm lại, người phương Tây biết được sự vật gì đều là do khoa học cả. Khoa học đã thành ra như cái tánh riêng của họ.
Sự học phương Đông thì thật là mênh mông và mầu nhiệm. Kẻ học cứ sách mà đọc tràn đi rồi hiểu được chừng nào thì hiểu. Những sự vật mà ta muốn biết, tán mạn ra trong sách mỗi nơi một ít, không có xâu suốt lại thành từng món một, và cũng không có đặt ra phương pháp gì để noi đó mà tìm tòi. Sách thì dạy trước bác mà sau ước. Kinh Thơ nói vô số là chuyện, rồi ước lại một chữ Trung, Kinh Lễ nói vô số là chuyện rồi ước lại một chữ Kính; bác thì cực kỳ là bác, mà ước thì cực kỳ là ước[5]. Đến Kinh Dịch mới là ảo diệu vô cùng: quẻ Kiền có nói đến "rồng bay" (long phi), mà kỳ thiệt không phải là rồng bay; quẻ Khôn có nói đến "ngựa cái" (tẩn mã), mà kỳ thiệt không phải là ngựa cái; chẳng qua nói bóng vậy thôi, không khác nào "con rồng có bảy đầu mười sừng" và "con thú ở dưới đất lên" đã nói trong sách Khải huyền của kinh Tân ước. Sách Xuân thu cũng vậy, nói "Doãn thị chết" song không trọng tại Doãn thị chết mà trọng tại cái ý chê thế khanh; nói "thiên vương đi săn", song không phải đi săn mà là bị chư hầu bắt hiếp. Càng những chỗ sâu hiểm éo le như vậy, thì lại càng tôn cho là vi ngôn đại nghĩa. Cứ theo sách thì những âm dương, ngũ hành, cũng đều là những cái giả tượng mà thôi, chớ không phải chỉ ngay về hiện trạng và thiệt tế mà ta ngó thấy đâu. Vì vậy cho nên gọi là huyền học.
Người nào đã chịu phép "báp tem" của huyền học rồi thì ra làm việc gì cũng đều được cả, bất cứ việc gì, vì "vận dụng do ư nhứt tâm". Một ông quan có thể coi việc bộ Hộ rồi coi việc bộ Hình, luôn cả sáu bộ cũng được, và có khi ra làm tướng đánh giặc cũng xong. Còn các nghề thợ thì nhứt thiết không có học gì cả, hễ tập quen thì làm được, ăn thua nhau là tại cái sáng dạ.
Nói đến nghề làm thuốc của ta mới càng tỏ ra cái vẻ huyền học, và để cho nó phản chiếu lại nghề làm thuốc của Tây vừa nói trên kia. Bắt đầu dạy về ngũ tạng: tâm, can, tì, phế, thận, thì dạy rằng nó hiệp với ngũ hành, phối với ngũ vị, ứng với ngũ phương và tứ thời. Dạy về dược tánh thì: một vị bạch truật mà chủ cả công cả bổ, đã kiện tì cường vị, lại trị thấp, bĩ, hư đàm; càn cương sao hắc thì nhập thận; hỏi tại làm sao thì bảo rằng vì "thận thuộc thủy, kỳ sắc hắc". Những điều ấy nếu bắt cứ theo phương pháp khoa học mà giải nghĩa thì không tài nào giải ra được. Đến lúc trị bịnh, thầy thuốc nói là bịnh phong, nhưng phong đó không phải là gió; nói là bịnh thấp, nhưng thấp đó không phải là ẩm ướt; thậm chí nói bịnh tại phế, tại can, nhưng thiệt không phải là đau phổi hay đau gan. Những chữ phong, thấp, phế, can đó chẳng qua là một thứ chữ trừu tượng[6] chớ không phải cụ thể [7]. Còn đến cho thuốc thì cùng một bịnh mà mỗi thầy đi một mặt: thầy thì hàn, thầy thì nhiệt, thầy thì bổ hỏa, thầy thì lợi thủy, thầy thì ít vị, thầy thì nhiều vị, mỗi thầy đều kê phương dụng dược theo ý mình. Ôi! huyền diệu là dường nào!
Đại ý huyền học không lấy khách quan mà xem xét mọi sự vật, chỉ lấy chủ quan mà ứng tiếp nó. Kẻ học, sau khi đã học nhiều rồi, đã hội được vạn lý vào nhứt tâm rồi, thì có thể đem cái tâm ấy ra mà đối phó với mọi sự vật chớ không theo y như sự mình đã học; như vậy sách Nho gọi là "thần nhi minh chi". ấy huyền học tương phản với khoa học là tại đó.
2. -Tây phương trọng tự chủ, Đông phương trọng thống thuộc. -
Chữ tự chủ ở đây nghĩa là mỗi người làm chủ lấy mình, cũng tức là cá nhân chủ nghĩa. ở phương Tây, nói rằng "một người", nghĩa là đối với thế giới, đối với quốc gia mà nói, chớ không phải phiếm nhiên. Đã gọi là người, thì người nào cũng vậy, ai ai cũng có cái địa vị cái tư cách đối với thế giới đối với quốc gia, thật như ta thường nói "đội trời đạp đất ở đời". Như vậy, người nào tự chủ lấy người ấy, không ai thuộc về ai cả.
Bởi đó mới có sự tự do. Một người đã tới tuổi thành nhân rồi thì không còn ở dưới quyền cha mẹ nữa. Mà cũng không ở dưới quyền chánh phủ hay là dưới quyền ông nguyên thủ, song chỉ ở dưới quyền pháp luật. Một người được y theo trong vòng pháp luật mà tự do. Pháp luật cho mọi người được tư tưởng tự do, ngôn luận tự do, cư trú tự do,... những quyền tự do ấy, người khác - dầu là cha mẹ nữa - không được can thiệp đến. Pháp luật đặt ra cốt là hạn chế sự tự do của từng người để binh vực sự tự do cho từng người.
Lại bởi đó mới có sự bình đẳng. Mọi người đối với quốc gia xã hội đều có nghĩa vụ và quyền lợi bằng nhau. Ai nấy đều phải nộp thuế, đều phải đi lính, thì ai nấy đều được hưởng quyền tự do của pháp luật. Trước mặt pháp luật, ai cũng như nấy, hễ có tội thì bị phạt, không cứ ông nguyên thủ hay là người bình dân. Pháp luật đặt ra cũng cốt để duy trì sự bình đẳng giữa từng người.
Bởi mỗi người đều có địa vị tư cách vững vàng, tự chủ lấy mà không xâm phạm đến ai như vậy, cho nên khi hiệp với nhau thành đoàn thể thì chỉnh tề và ổn kiện lắm. Quốc gia, tức là của chung của quốc dân; hội xã tức là của chung của hội viên; đối với quốc gia xã hội ai có bổn phận gì thì làm hết bổn phận ấy, có lợi ích thì mọi người cùng hưởng. Mới nghe họ nói những là "quốc gia lợi ích, xã hội lợi ích" thì tưởng là xung đột với chủ nghĩa cá nhân, mà xét kỹ ra thì những cái lợi ích ấy cũng chỉ là lợi ích cho từng người vậy.
Các nước bên Tây đều dùng cái chánh thể lập hiến, cộng hòa được, là nhờ họ sẵn có cái tư tưởng như đã nói trên đó. Cái tư tưởng ấy tức là cái tinh thần dân chủ.
Nói đến Đông phương. Theo cái ý nghĩa chữ "một người" ở phương Tây, thì ở phương Đông, trừ ông vua ra, hầu như không có "người" nào hết. Bởi vì "xuất thổ chi tân, mạc phi vương thần", ai cũng là thần thiếp của vua, ai cũng là dân của vua. Cứ như sách dạy, nhân thần không được tư giao với ngoại quốc, ấy là không có tư cách đối với thế giới; thứ nhân không được nghị luận việc chánh, ấy là không có tư cách đối với quốc gia. Bởi vậy ai nấy phải nộp của cải cho vua, nộp cả đến thân mình nữa; vua thương thì nhờ, bằng vua không thương mà giết đi cũng phải chịu. Như vậy gọi là trọn cái bổn phận thờ bề trên; như vậy gọi là thiên kinh địa nghĩa.
Không những thuộc về vua mà thôi, ai còn có cha mẹ đến chừng nào thì phải kể cái thân mình là của cha mẹ đến chừng nấy. Lại không những cái thân mà thôi, mình dầu có của cải, có vợ con, cũng phải kể là của cha mẹ. Theo kinh Lễ dạy: Con yêu vợ mà cha mẹ ghét, thì con phải để vợ[8] đi; con ghét vợ mà cha mẹ yêu, thì con phải hòa thuận với vợ. Lại dạy: có dư của thì nộp cho tông, thiếu thì lấy của tông. Tông là người tông chủ trong gia đình, tức là cha mẹ. Còn chưa kể đến những lời tục thường nói "Cha mẹ đặt đâu ngồi đó, bảo chết hay chết, bảo sống hay sống" thì lại còn nghiêm khắc quá nữa.
Trọng nhứt là vua và cha mẹ, rồi thứ đến quan, làng, họ, cũng đều có quyền trên một người. Quan, nào có phải một ông, có đến năm bảy lớp, cứ dùi đánh đục, đục đánh săng, rút lại trăm sự chi cũng đổ trên đầu người dân cả. Người trong làng thì kể như con của làng, cho nên nói rằng "con làng nhờ làng". Người trong họ đối với họ cũng vậy.
Ấy vậy, lấy ra một người ròng rặt Đông phương mà nói, thì người ấy không tự mình làm chủ lấy mình được; song là thuộc về vua, về cha mẹ, về quan, về làng, về họ, nếu là đàn bà thì còn thuộc về chồng nữa.
Bởi cớ ấy, trong xã hội ta như một cái thang có nhiều nấc. Nghĩa vụ và quyền lợi của mọi người không đồng nhau: người trên đối với người dưới không có nghĩa vụ; còn ai có nhiều quyền hơn thì được hưởng nhiều lợi hơn. Pháp luật đối với mọi người thì tùy từng bậc mà khác: cùng phạm một tội mà dân bị phạt trọng, quan được phạt khinh; cùng phạm một tội mà kẻ thứ ấu bị phạt trọng, kẻ tôn trưởng được phạt khinh[9]. Theo Tây phương, như thế là bất bình đẳng; song theo Đông phương thì như thế là có trật tự.
Một đằng thì trọng tự chủ, một đằng thì trọng thống thuộc, hai đằng tư tưởng khác nhau, cho nên trình bày ra hai cái xã hội khác nhau. Xã hội Tây phương thì như bầy chim sẻ, con nào cũng một lứa như con nào, và con nào cũng tự kiếm ăn cho con nấy, song cũng hiệp nhau thành bầy. Xã hội Đông phương thì như bầy kiến, có con lớn con nhỏ, con lớn giữ phần cai quản, con nhỏ lo việc đi kiếm ăn, song cũng hiệp nhau thành bầy.
3. - Tây phương quý tấn thủ, Đông phương quý an phận -
Bên phương Tây hay có những người đi bộ quanh trái đất một vòng, đi tìm đất mới, đi thám hiểm đến Nam cực, Bắc cực, là vì họ có cái tư tưởng trọng sự tấn thủ. Họ không chịu đầu hàng cảnh ngộ và sức tự nhiên, mà lại cố chiến thắng cảnh ngộ và sức tự nhiên. Họ không tin có số mạng; dầu biết có số mạng chăng nữa, họ cũng lo làm cho hết sức mình.
Vì có cái tinh thần tấn thủ, muốn chiến thắng sức tự nhiên mà lợi dụng nó, nên mới sanh ra các thứ khoa học và làm được những công trình to tát, như là dùng điện khí, hơi nước, bắc cầu trên sông lớn và đặt đường hỏa xa xuyên qua núi, v.v.
Người Đông phương chỉ muốn sống cách làm sao cho êm đềm lặng lẽ. Trời bắt thế nào thì hay thế: "Bắt phong trần phải phong trần, cho thanh cao mới được phần thanh cao". Sách Nho dạy phải "lạc thiên an mạng", sách Lão dạy phải "tri chỉ tri túc" đều là ý ấy. Trải các đời, những ông vua nào hay đi chinh phục các nước xa, thì bị chê là cùng binh độc võ; những người nào có chí lớn cử đồ việc lớn, thì người ta cho là không biết an thường thủ phận. Ai nấy đều lấy sự ở nhà làm sướng, đi ra làm khổ; đến ông Lão Tử thì lại còn muốn ai ở đâu ở đó, đến già đến chết không qua lại nhau (lão tử bất tương vãng lai) nữa kia!
Đối với sức tự nhiên, người phương Đông không dùng chước chiến mà dùng chước hòa; cũng lợi dụng nó mà lợi dụng một cách khác. Một hòn núi to và cao, người Tây có thể vỡ thành đường quanh theo chơn nó mà đi, người Đông thì cứ để vậy mà trèo ngang qua; một cái thác, người Tây có thể dùng sức chảy của nó dựng nên bộ máy mạnh mấy ngàn ngựa, người Đông thì không, chỉ dùng làm chỗ ngắm cảnh và ngâm thơ. Cho nên phương Đông khó lòng mà nảy ra khoa học được; mà như vậy thì cũng không cần dùng khoa học làm gì nữa.
Xem ba điều trên đây thì thấy ra hai cái tư tưởng Đông và Tây nó phản đối nhau như phương nam với phương bắc, như mặt trăng với mặt trời. Nay ta nếu muốn theo cách sanh hoạt mới của Tây phương, mà ta lại còn giữ cả tư tưởng cũ của Đông phương thì quyết không có thể được. âu là phải dứt bỏ tư tưởng cũ của ta mà theo tư tưởng của Tây phương, thì mới hiệp với cách sanh hoạt mới của ta.
---------------------------------------------------------
Chú thích
1  ngày nay gọi là Sinh lý học: Physiologie
2  ngày nay gọi là các cơ quan (trong cơ thể)
3 Anatomie
4  ngày nay gọi là Bệnh lý học: Pathologie
5  bác: rộng; ước: tóm tắt gọn lại
6  Abstrait
7 Concret
8   bỏ vợ, ly dị vợ
9  trọng: nặng; khinh: nhẹ
S.T
______________________________
Xem thêm:
MUỐN CÁI GÌ CÓ CÁI ĐÓ , TRỪ TIỀN , TÌNH YÊU VÀ SỨC KHỎE !
Lúc còn ở VN , tôi tự học Văn phạm Anh văn dựa trên rất nhiều quyển , nhưng quyển mà tôi thích nhứt là “ENGLISH GRAMMAR” của GEORGE CURME .
Sau khi đến Mỹ năm 1994 , tôi thỉnh thoảng đến thư viện chánh của TP San Jose để hỏi quyển sách này . Sau năm 2003 , TV chuyển về địa chỉ hiện nay và là sự kết hợp cũa TV công cộng + TV của ĐH San Jose State , số sách lên tới 1, 6 T quyển nhưng vẫn ko có quyển này .
Lúc đó tôi chưa có máy tính , muốn xử dụng phải vào TV nên đâu có biết Amazon.com hay Ebay .
Có một lần , sau khi hỏi nhân viên về quyển sách này thì mấy ngày sau tôi đến bookstore cũa TV . (Đây là nơi bán lại các sách do dân chúng hiến tặng (donation) hay những sách bị hư , thiếu trang , v.v... do các chi nhánh thải loại (discard) .
Lần này tôi thấy quyển sách – mình đang tìm nằm chình ình trên giá sách . Tôi quên nói , lúc bấy giờ , nhà còn ở downtown nên chỉ cần đi bộ vài block là tới TV , do vậy , gần như tôi đến mỗi ngày . Đến độ , tôi nói với bạn bè là “TV là gđ thứ 2 cũa tôi “ .
Thành ra , khi gặp lại 'nó' tôi rất mừng . Nếu mình mong có tiền mà tiền đến như vậy thì rất mừng .
Thỉnh thoảng , có những quyển sách hay tạp chí – mà tôi cần – thì mấy ngày sau nó xuất hiện tại đây .
Đến nổi , tôi đã gắn câu này ở phần tái bút của gmail : Tử vi của tôi nói rằng số của tôi là MUỐN CÁI GÌ , CÓ CÁI ĐÓ . Kinh nghiệm cho thấy điều đó rất đúng , đặc biệt là trong lãnh vực KIẾN THỨC/SÁCH VỞ . Nhưng những thứ như GIÀU CÓ , TÌNH YÊU VÀ SỨC KHỎE THÌ TÔI CÓ NẰM MƠ CŨNG KHÔNG THẤY .

 


MỘT NGÔI NHÀ NHỰT .







FEMME FATALE : LOẠI ĐÀN BÀ KHIẾN BẠN THÂN BẠI DANH LIỆT
1/ Có những người đàn bà rất đẹp , bạn ĐÃ HẾT LÒNG yêu thương họ và giai đoạn ĐẦU họ cũng 'đóng kịch' rất giỏi (chìu chuộng bạn để ra vẻ yêu thương thật sự ) nhằm lợi dụng bạn ; trong giai đoạn này , họ muốn gì bạn cũng mua cho họ .
Tới một lúc nào đó , khi bạn ko còn khả năng về tài chính để cung cấp theo y/cầu của họ thì họ trở mặt , và lại còn THÙ NGHỊCH với bạn .
2/ Cách đây vài tháng báo VN có đăng : một anh làm ăn khá giả , đã có vợ con nhưng lại mê say một cô gái rất trẻ . Cô này cũng tỏ vẻ yêu thương anh nên anh đã bán nhiều tài sản để cung phụng cho cô .
Và anh đã ly dị vợ để có thể lấy cô . Khi biết anh đã hết tài sản , cô này từ chối : giận quá anh giết cô này và uống thuốc tự tử ; nhưng ko chết . Sau đó anh đến CA nộp mình .
Tòa tuyên án 20 năm vì thủ phạm nộp mình . Vợ anh đi thăm nuôi và nói sẽ chờ anh .
3/ Theo luật Luân hồi Nhân quả , đây là những đàn bà mà bạn đã làm khổ họ trong KIẾP TRƯỚC . Kiếp này họ gặp bạn để BÁO THÙ . Và giai đoạn đầu , họ tỏ vẻ y/thương bạn để có thể làm điều này (báo thù) . Tới khi bạn THÂN TÀN DANH LIỆT thì họ Say Good-bye và còn THÙ NGHỊCH bạn .
Nếu giửa bạn với họ HẾT CÒN NỢ NẦN thì 2 người chia tay nhẹ nhàng ; mặc dầu bạn sẽ đau khổ vì thương nhớ họ trong 1-2 năm .
Còn nếu ko khéo , như anh chàng vừa kể , thì bạn LẠI tạo ra NGHIỆP ÁC , và sẽ bị họ TRẢ THÙ trong kiếp sau .
Người Pháp , họ gọi những ng đàn bà làm khổ đàn ông là FEMME FATALE .
4/ Trong lịch sử TQ , có một vị cao tăng (đạo cao đức trọng) , coi một chùa lớn . Một hôm , có ng nào đó bỏ một bé sơ sinh trước cổng chùa . Ông đem vào nuôi ; tới lúc là một cô gái xinh đẹp thì cầm lòng ko được , ông đã ngủ với cô .
Vụ này lộ ra , ông ko còn làm tu sĩ và bị đuổi ra khỏi chùa .
Như bạn đã thấy , đã ly gia cắt ái (rời nhà , cắt bỏ mọi dục vọng) , trở thành một thượng tọa đạo cao đức trọng ; thế mà lại THÂN BẠI DANH LIỆT như vậy .
Theo luật LHNQ , trong một kiếp nào đó , ông đã làm khổ cô gái này , kiếp này cô gặp ông để báo thù .
NHỮNG SỰ TRÙNG HỢP KỲ LẠ (WEIRD COINCIDENCES) TRONG ĐỜI TÔI .



Những gì xảy ra (bao gồm tình yêu , bạn hay thù , v.v...) đối với chúng ta , đều không ngẫu nhiên ; chúng đã được sắp xếp bởi Trời Đất hay một quyền lực siêu nhiên (đây là kinh nghiệm bản thân) .



Số là , sau khi đến San Jose, California (tháng 6/1994) khoảng hơn một tháng , tôi đã 'share' phòng với một ông cụ , đã quên tên . Phòng còn lại là của vợ chồng cô con gái ; hai đứa cháu ngoại ngủ phòng khách .

Thỉnh thoảng , con gái út của cụ , tên Q. đến thăm cụ . Cô này , đôi khi đi với người bạn trai tên C. ; sau đó , hai người đã kết hôn . Cô Q. mời tôi dự , lúc đầu tôi từ chối vì dù đã 47 tuổi nhưng tôi chưa bao giờ dự đám cưới/hỏi . Vì cô năn nỉ cũng như sợ ông cụ buồn nên tôi đã đi dự .

Trong tiệc cưới , tôi ngồi cùng bàn với ông cụ ; nhờ vậy tôi biết bà mẹ của chú rể . Khoảng gần 1 năm sau , vợ chồng cô con gái (ở chung với cụ) chuyển sang bang Pennsylvania ; cụ thì sẽ về ở với một cô con gái khác ở Fremont , bắc San Jose . Cụ nói , anh Tài ở lại và ở chung với người anh kế của cô Q. ; tôi ko đồng ý vì ở đâu tôi cũng muốn được chủ nhà nấu cơm cho mình .

Thế là tôi xem báo 'Thằng Mõ' để tìm phòng và tìm được một phòng cũng ở San Jose : đó là một ngôi nhà gồm 2 bedroom và một master-bedroom (có vợ chồng anh H. thuê) ; tôi ở 1 phòng và anh L. chủ nhà ở phòng còn lại .

Khi giúp tôi đưa đồ vào phòng , anh H. nói , trước đây có một bà cụ ở phòng này , sau này đã về ở với người con gái ở đường Mc Kee .

Một thời gian sau , tôi lại thấy anh C. , đã nói ở trên , đến nhà chơi. Thế là tôi mới biết anh mới là chủ nhà ; anh L. (cháu kêu bằng cậu) , đã thuê lại ; và bà cụ đã ở phòng tôi trước đây , chính là mẹ của anh C. và là bà ngoại của anh L. .

Thế là , trước đây tôi ở chung phòng với ông cụ bên đàng gái ; sau này lại ở phòng của bà cụ bên đàng trai .

Sau này , có thêm anh Sĩ về ở chung phòng với tôi . (Trước đây ở VN , khoảng năm 1988 , tôi quen cô Vân , vợ cũ của anh ta , vì cô này làm việc tại VP của HTX xây dựng , đặt tại nhà tôi . Tôi đã biết cô li dị chồng , nhưng chưa bao giờ biết mặt . Khi qua Mỹ , do giới thiệu , tôi mới biết anh S. ).

Và tới năm 1997, tôi , anh S. và anh L. lại dọn về một căn nhà ở đường Meadowmont cũng ở San Jose . Khi nhìn số nhà , tôi biết tôi sẽ gặp hên vì 2301 = 2 + 3 + 0 + 1 = 6 , là một số rất tốt theo Lý thuyết Số (Numerology) . Năm nó tôi xin tiền bịnh vì đã ở Mỹ 4 năm , mặc dù xin việc nhiều nơi nhưng ko được thuê mướn nên cứ vay G.A. dài dài và lại bị trầm cảm nặng (major depression) . (GA (general assistance) là tiền vay của quận hạt giúp ta trả tiền nhà , khi nào đi làm sẽ trả lại) .

Lúc cô cán sự xã hội làm đơn , cô nói tôi sẽ bị bác trong lần đầu , lần hai mới được chấp thuận ; thế mà ngay trong lần đầu tôi đã được chấp thuận . Khi cầm tờ giấy cũa Sở an sinh gửi về , tôi ko tin nơi mắt mình .

(Tôi quên nói , khi qua Mỹ , tôi mới phát hiện là mình bị TRẦM CẢM . Bịnh này nếu ko chữa trị , có thể dẫn đến TỰ TỬ (suicide) ; bịnh này làm cho tôi CHÁN ĐỜI , chán mọi thứ kể cả ĐÀN BÀ . Tôi đã có thể mắc bịnh từ lúc 14-15 tuổi . Lúc vào QĐ năm 21 tuổi , tôi có nhiều dịp tiếp xúc với phụ nữ , nhất là giai đoạn làm ở Biệt khu Thủ đô và Tòa Đô chánh . Lúc ở BKTĐ , tôi ở kế bên phòng Chính huấn có mấy cô ca sĩ ; cô nào cũng đẹp mà tôi ko ngó ngàn tới dù đang là SQ . Ở tòa Đô chánh , lại tiếp xúc với các cô cũng nhiều nhưng tôi ko để ý đến ai hết . Trước khi đi Mỹ , gần 10 cô , do quen biết hoặc giới thiệu , muốn thành hôn với tôi ; tôi đều từ chối : một phần lớn cũng do lúc đó trong gia đình có nhiều XUNG ĐỘT nội bộ - mà tôi nghĩ rằng còn hơn cả bi kịch của Shakespeare ).

Tới năm 1998 , ông H. cậu của anh L. ở vn sang . Vài tháng trước , tôi đã biết việc này , nên khi hay tin gđ ông này (gồm 8 người) sẽ về ở chung với mình , tôi đã chuẩn bị kiếm chỗ khác mà ở . Vì căn nhà đường Meadowmont này rất nhỏ , chỉ có một restroom cho ba phòng ; nhưng do sự năn nỉ của chị và em của ông H. rằng "nhờ anh Tài ở lại dạy cho các cháu" nên tôi đã ở lại (tôi kể rất chi tiết trong bài ' Làm thế thế nào tôi đã trở thành thày giáo tại mỹ ' cũng trên blog này) . Sau khi ông H. dọn vào , anh Sĩ đi kiếm chổ khác ở .

Tôi quên nói , năm 1981 , lúc còn ở VN , tôi có làm cho 1 đội xây dựng trong 1 năm . Tôi đã quen anh Hiễn , cựu đại úy công binh VNCH . Khoảng năm 1990-94 , khi làm thông dịch viên cho người Pháp , lại làm quen với chị Vân - cựu hs Marie -Curie . Có một lần đến nhà chị này , gần nhà thờ Ba Chuông , tôi đã gặp lại anh Hiễn , hỏi ra mới biết là chồng trước của chị Vân .

Tôi viết bài này để nói rằng , trong đời tôi đã xảy ra nhiều sự trùng hợp (coincidence) kỳ lạ : như ở nhà đàng gái rồi lại sang ở nhà đàng trai , quen chồng trước rồi sau đó lại quen với vợ , hay quen vợ trước rồi sau đó lại quen chồng .

Theo đạo Phật , những người mà ta gặp trong đời này đả từng quen biết với ta trong KIẾP TRƯỚC . Thành ra mới có chuyện gặp nhau lần đầu là đã có cảm tình ; cũng có người , mà ta lại có ÁC CẢM với họ ngay trong lần gặp đầu : vì trước đây , trong kiếp trước ta đã có xung đột hay thù oán gì với họ . Tóm lại , hầu như mọi tình cảm như hỉ nộ ái ố ai cụ dục lạc (1) đều có nguyên nhân từ kiếp trước . Bạn giải thích như thế nào về những sự SỢ HÃI (phobia) rất vô lý mà tâm lý học ko giải thích nỗi ? Tôi thì sợ chuột , S. (em tôi rất to con) nhưng lại sợ dán ; kẻ sợ chỗ chật hẹp , kẻ thì sợ nơi cao , v.v.. Hẹn bạn thư sau để nói thêm về tình yêu hay duyên phận ; chào bạn ,



(1) hỉ = mừng , nộ = giận , ái = yêu , ố = ghét , ai = buồn , cụ = sợ , dục = muốn , và lạc = vui . Không biết tôi viết và dịch lại 8 từ Hán-việt này có đúng ko ?





Tài Trần

San Jose ngày 09/29/11 lúc 1131 pm
Tìm được kẻ trộm nhờ camera trên laptop

nguồn : dân việt .
Dân Việt - Một người đàn ông ở bang California, Mỹ, đã lần tìm ra được kẻ trộm ăn cắp laptop của anh nhờ phần mềm gián điệp ghi hình kẻ trộm bằng camera trên chính laptop đó.
Anh Joshua Kaufman ở Oakland, bang California, Mỹ quyết định tự tìm lại chiếc laptop MacBook của anh bị mất cắp, sau khi trình báo cảnh sát mà không được giúp đỡ nhiệt tình. Anh chợt nhớ ra đã từng cài đặt phần mềm gián điệp có tên là Hidden trên laptop đó, nên anh đã kích hoạt phần mềm từ xa để truy tìm tên kẻ trộm.
Phần mềm Hidden cho phép anh Joshua không chỉ biết được tên trộm đang ở đâu, mà còn chụp một loạt ảnh cho thấy tên trộm dùng laptop của anh rồi nằm dài trên ghế sofa.
Ảnh tên trộm chụp được bằng camera laptop


Có được chứng cứ trong tay, anh cung cấp cho cảnh sát nhưng lại bị làm ngơ, nên anh đã đưa hết thông tin lên blog Tumblr với bài viết “Tên này có MacBook của tôi” và đưa lên cả Twitter, ngay lập tức được cả ngàn người theo dõi. Lúc này anh mới cảm nhận được rõ “sức mạnh của internet”. Sau khi các trang mạng xã hội lên tiếng, anh lại đến gặp cảnh sát lần nữa cung cấp thông tin mới hơn. Hai tháng sau, cảnh sát Oakland mới bắt được tên trộm.
Anh Joshua viết trên Twitter rằng: “Một nhân viên cảnh sát Oakland gọi điện cho tôi báo rằng đã bắt được tên trộm trong ảnh do tôi cung cấp. Cảnh sát dùng bằng chứng của tôi để truy tìm… thì ra hắn là lái xe, hắn đã bị tóm gọn. Thật tuyệt!”.
CÂY GIẾT NGƯỜI .

nhân đọc một entry trên fb cũa 1 ng bạn . 

http://www.hoax-slayer.com/killer-house-plant-warning.shtml