VÀO tuần lễ thứ 2 của tháng 4 1970, tin tình báo cho thấy quân csbv tập trung đông đảo quanh trại LLĐB Dak Seang, 32 km bắc của Dak To. Dak Seang nằm trong 1 thung lũng, với những đường đỉnh núi nằm 2 bên. Địch hoạt động liên tục quanh khu vực này. Một lực lượng csbv có thể cấp sđ lập các vị trí quanh trại vào 14/4, và cuộc tấn công vào trại sắp xảy ra.
Một vị trí nhiều ưu thế từng là 1 vị trí đóng quân đêm của sđ 4 bộ binh Mỹ, có tên là bãi đáp Orange. Bãi đáp là nơi trống trải duy nhất của vùng rừng núi rậm rạp này, và cũng là cao điểm khống chế thung lũng có trại LLĐB. Bãi đáp cũng là 1 đài quan sát cho trận đánh sắp tới. Sài Gòn quyết định QL VNCH phải làm chủ bãi đáp này.
Một kế hoạch xử dụng đ.đ. 170 trực thăng tấn công của Mỹ, sẽ đổ TĐ 3/42 bộ binh VNCH. TĐ có 2 nhiệm vụ: 1/ Chiếm bãi đáp; 2/ Nếu Dak Seang bị bao vây, TĐ 3/42 sẽ xuống núi, đánh xuyên các vị trí địch đang bao quanh bãi đáp và hy vọng tiến về trại để yểm trợ lực lượng dồn trú.
Sáng ngày 15/4, lúc 0430 tại sân bay Kontum, các phi công, cơ khi phi hành và xạ thủ bận rộn kiểm tra tiền-phi, nạp đạn và rocket.
Khi mặt trời từ từ hiện lên khỏi núi, biến bầu trời từ màu đen chuyển qua đỏ và cam, và cuối cùng thành màu xanh dương, một hợp đoàn trực thăng chở quân, có biệt danh Bikini, chở đầy lính VNCH, cất cánh, và hướng về bãi đáp Orange. Lúc 0600 giờ, hợp đoàn Bikini, với các gunship hộ tống, vượt qua thung lũng xanh và sắp hàng để đổ quân. Bãi đáp có màu đất đỏ và xám tương phản lẫn nhau dưới buổi sáng sáng chói. Các phi công tập trung vào mục tiêu, còn xạ thủ kiểm tra súng đạn 1 lần nữa để bảo đảm họ sẵn sàng cho bất cứ thứ gì ở bên dưới. Chuẩn úy (WO) Alan Hoffman chỉ huy chiếc đi đầu vào bãi đáp mà ko gặp chống trả và đổ quân. Đ.u. Herndon Bivens, và trung sĩ Rosendo Montana ngồi ở của hông của trực thăng. Cả hai có nhiệm Dò đường của toán An ninh của TĐ 52 Không vận. Trước khi càn chạm đất, Bivens và Montana đã nhảy xuống, theo sau bởi 6 người lính của TĐ 3/42. Montana mang máy truyền tin và chạy khoảng 4.5 mét là tới đường đỉnh (crest) của đồi, và ngừng bên cạnh 1 hố bom lớn. Bivens chạy ngay sau Montana và cả hay bận rộn điều động các trực thăng đang chở TĐ VNCH này... lúc đó là 0615 giờ.
Khi cả hai tới vị trí của họ, chiếc thứ hai đang chở 8 lính VNCH, chuẩn bị đáp xuống. Trên chiếc này có chuẩn úy Albert Barthelme, 1 phi công nhiều kinh nghiệm, chuẩn úy Roger Miller, copilot, mới sang VN được 2 tuần và đây là phi vụ thứ hai của ông; chuyên viên bậc 4 Vincent Davies là xạ thủ, sắp mãn lính; và chuyên viên bậc 5 Donalds Summers, cơ khí viên, một cựu BĐQ, đã nộp đơn xin phục vụ nhiệm kỳ ba. Cũng như chiếc thứ nhất, chiếc này tới bãi đáp mà ko gặp trở ngại. Bivens ra dấu cho phi công, trong khi Montana bận rộn với máy móc.
Chuẩn úy Miller đang điều khiển trực thăng và khi còn cách bãi đáp chưa tới 50 feet hay 15.24 m thì bắc quân nổ súng từ mọi hướng.
Loạt đạn đầu đã hạ gục trung sĩ Montana tại nơi ông đang đứng. Ông quỵ xuống đầu gối, và cố gắng báo cáo rằng bị hỏa lực dữ dội từ trái và phải của bãi đáp; một loạt đạn thứ hai đã khiến ông gập người lại và chết trong tư thế của thai nhi (fetal position).
Bivens phóng xuống hố bom, để tránh đạn. Dựa vào mép của hố bom, ông bắn vào bìa rừng. Ông đã hết đạn trong vài phút. Sáu người lính VNCH cùng máy bay với ông, chạy xuống sườn đồi để tới 1 hố bom cách đó khoảng 6 mét và tìm chỗ núp. Họ ko bắn trả lại CS.
Trên máy bay, cơ khí phi hành Summers liên tục bị trúng đạn ở vai phải và trái, đập mạnh vào vách ngăn bên phải, rồi bên trái. Ông cố gắng vói tới khẩu M-60 và bắt đầu bắn trả trong khi máy bay chúi đầu xuống bên trái, rồi bên phải, rồi đâm xuống đất, nằm nghiêng bên cạnh bìa rừng. Summers bị các xác lính VNCH đã chết trong loạt đạn đầu đè lên. Ở bên trái máy bay, xạ thủ Vincent Davis nổ súng bắn trả. Máy bay lắc lư (thrash) khiến ông này ngưng bắn và khi máy bay nằm nghiêng 1 bên, ông liền rời máy bay, nhảy xuống đất.
Chuẩn úy Hoffman vừa mới bình phi (level off) máy bay thì máy truyền tin cho biết tình hình xảy ra sau lưng ông. Ông xoay máy bay, trở về bãi đáp, đáp kế bên chiếc máy bay rơi. Ông thấy Barthelme đang cố gắng tháo dây an toàn của phi công, và Roger Miller; họ đều còn sống. Hỏa lực địch nhắm vào máy bay của ông, khiến ông phải rời bãi đáp.
Như phép lạ, Miller và Barthelme ko ai bị thương vì máy bay rơi. Barthelme chun qua phần trong suốt vở nát dưới chỗ ngồi của phi công, xem hình, để thoát khỏi máy bay, Roger Miller theo sau.