TRẬN ĐÁNH ĐỒN NGÃ SÁU, TRÊN RANH GIỚI GIỮA TỈNH KIẾN PHONG VÀ ĐỊNH TƯỜNG
Viết về một trận đánh lớn ngày 11.3.75 và ba ngày sau đó, nhưng chưa từng đăng trên báo chí hải ngoại. Để tưởng nhớ các đồng đội thuộc TĐ 2/10 sư đoàn 7 bộ binh VNCH đã hy sinh hay mất một phần thân thể trong trận đánh này.
Đường màu vàng cam là hương lộ 20 chạy từ quốc lộ 4 vô quận lỵ Hậu Mỹ. Đường màu xanh lục là quốc lộ 4. Trị Pháp và Đồng Tháp Mười kế đó là căn cứ địa (base area) của quân CSBV và MTGPMN. Căn cứ địa 20/7 ở phía nam QL-4, thuộc quận Sầm Giang.
Đường màu xanh lá là Kinh Bằng Lăng, đường màu tím là Kinh số 7. Hương lộ 20 chạy từ QL-4 đến quận lỵ Hậu Mỹ - thành lập từ thời ông Diệm, nằm ở ngã tư Kinh số 7 và Kinh Tổng đốc Lộc, và tôi từng đóng quân ở quận lỵ này, với chợ quận chỉ còn khung sắt, vì bị CS phá hủy sau một trận đánh. Bản đồ in năm 1971 bởi Nha Địa dư VNCH tại Đà Lạt.
Kinh Tổng đốc Lộc, chạy qua đồn Kinh Ngã Sáu, là ranh giới tự nhiên giữa tỉnh Kiến Phong và Định Tường. Kinh Rạch Ruộng nối kinh Tổng đốc Lộc với sông Cửu Long.LỜI NÓI ĐẦU: Mới đây tôi đã đăng bài Chiến dịch Trị Pháp diễn ra từ ngày 12 - 19 tháng 2 năm 1974 tại liên ranh ba tỉnh Kiến Phong, Kiến Tường, và Định Tường. Tham dự có trung đoàn 10 và 12 của sđ 7 bộ binh, trung đoàn 14 và 1 tiểu đoàn của trung đoàn 16 thuộc sđ 9 bộ binh QLVNCH; và ba chi đoàn thiết vận xa M-113.
Hôm này tôi đăng bài trận đánh đồn Ngã Sáu xảy ra ngày 11.3.75, nghĩa là xảy ra cách đây 49 năm và bảy ngày, có sự tham dự của một số đơn vị của sư đoàn 7 bộ binh VNCH (trong đó có TĐ 2/10 mà tôi phục vụ) chống lại ba trung đoàn quân chính quy CSBV. Đây là một trận đánh đầu tiên cấp sư đoàn của csbv tại quân khu 4, nhằm cầm chân sư đoàn 7 bộ binh VNCH sau khi Bắc quân tấn công Ban Mê Thuột ngày 10.3.75. Sau đó là một trận đánh lớn khác trên quốc lộ 4 vào tháng 4.1975 tại khu vực thuộc quận Bến Tranh tỉnh Định Tường và tỉnh Long An, trong đó có trung đoàn 12 của sđ 7 bộ binh tham dự. Tuần báo Pháp Paris-Match đã phỏng vấn đại tá Đặng Phương Thành, trung đoàn trưởng. Cũng vì chiến thắng vẻ vang của trung đoàn này, mà đại tá Đặng Phương Thành, sau khi bị bắt do trốn trại ở miền Bắc, đã bị đánh đập dã man tới chết. Sau đây là bài về trận Kinh Ngã Sáu.
======
TĐ 2/10 sư đoàn 7 BB QLVNCH, mà tôi phục vụ, đã gần như bị xóa sổ vào ngày 11/3/1975 khi đi tiếp cứu cho đồn Ngã Sáu (đồn này do tiểu đoàn 450 ĐPQ trú đóng với 2 khẩu 105 ly), có tên như trên vì là nơi 3 con kinh giao nhau gồm các Kinh Tổng đốc Lộc, Kinh số 5 và Kinh Hai Mươi Tám, xem bản đồ, bị quân CSBV tấn công cùng ngày.
TĐ 2/10 sư đoàn 7 BB QLVNCH, mà tôi phục vụ, đã gần như bị xóa sổ vào ngày 11/3/1975 khi đi tiếp cứu cho đồn Ngã Sáu (đồn này do tiểu đoàn 450 ĐPQ trú đóng với 2 khẩu 105 ly), có tên như trên vì là nơi 3 con kinh giao nhau gồm các Kinh Tổng đốc Lộc, Kinh số 5 và Kinh Hai Mươi Tám, xem bản đồ, bị quân CSBV tấn công cùng ngày.
Ngày hôm đó, sau khi nhận tiếp tế tại một địa điểm trên hương lộ 20, một con lộ chạy cặp theo Kinh số 7, đi từ QL-4 vào quận lỵ Hậu Mỹ -- quận lỵ này nằm ở giao điểm của Kinh số 7 và Kinh Tổng đốc Lộc, xem bản đồ. TĐ tôi đã đi bộ một khoảng trên TL này. Tôi còn nhớ đại úy Hồ Bé, TĐ trưởng, một người rất vui vẻ cởi mở, mới coi TĐ được vài tháng, nguyên trước đây là đại đội trưởng hay trưởng ban 3 của TĐ 11 BĐQ của thiếu tá Vương Mộng Long, đã nói với tôi: Hôm nay tụi mình đi picnic.
Sau khi vượt Kinh số 7, TĐ tiến về hướng tây để đến đồn Ngã Sáu. (Sau này, tôi được biết một số đv khác của sđ 7 cũng tham gia cuộc tiếp cứu này bằng đường bộ hay trực thăng vận theo các hướng khác nhau). Có lẽ đại úy Bé, do tin tức tình báo về lực lượng địch không đầy đủ hay do lịnh của trung đoàn bảo ông phải gấp rút tái chiếm đồn Ngã Sáu trước khi địch quân có thể dùng đại bác 105 ly của đồn để bắn phá các vị trí quân sự của VNCH trong khu vực, nên ông đã chủ quan khinh địch khi cho TĐ di chuyển theo ba mũi vào ban ngày trên một địa thế trống trải, với ruộng lúa đã gặt xong, nước lấp sấp với nhiều mương nước ngang dọc. Mủi ở giữa gồm ba đại đội trong đó có đại đội chỉ huy (CH), hai đại đội còn lại bảo vệ cánh phải và cánh trái của TĐ. Khi tiến gần đám vườn tược rậm rạp ở bờ Kinh Bằng Lăng, đại đội đi đầu bị chận đứng bằng cối 81 ly và sau đó địch đã dùng đại liên 12.8 ly. (Theo bản đồ do Nha Địa dư Quốc gia VNCH tỉ lệ 1/150.000 in năm 1971, mà tôi đặt mua gần đây từ VN, Kinh Bằng Lăng cũng là ranh giới giữa hai quận Giáo Đức và Cái Bè, và nơi chúng tôi bị chận đánh thuộc Xã Mỹ Thiện của Cái Bè -- một cái tên rất đẹp nhưng nay là chiến trường đẫm máu của đôi bên. Trận đánh diễn ra chỉ cách quận lỵ Hậu Mỹ khoảng 7.5 km về phía tây nam, nghĩa là trong tầm đại bác 105 ly của quận lỵ này. Nếu chúng tôi vượt qua kinh Bằng Lăng thì sẽ đi ngang xã Mỹ Đức Tây trước khi gặp Kinh Tổng đốc Lộc).
Sau khi vượt Kinh số 7, TĐ tiến về hướng tây để đến đồn Ngã Sáu. (Sau này, tôi được biết một số đv khác của sđ 7 cũng tham gia cuộc tiếp cứu này bằng đường bộ hay trực thăng vận theo các hướng khác nhau). Có lẽ đại úy Bé, do tin tức tình báo về lực lượng địch không đầy đủ hay do lịnh của trung đoàn bảo ông phải gấp rút tái chiếm đồn Ngã Sáu trước khi địch quân có thể dùng đại bác 105 ly của đồn để bắn phá các vị trí quân sự của VNCH trong khu vực, nên ông đã chủ quan khinh địch khi cho TĐ di chuyển theo ba mũi vào ban ngày trên một địa thế trống trải, với ruộng lúa đã gặt xong, nước lấp sấp với nhiều mương nước ngang dọc. Mủi ở giữa gồm ba đại đội trong đó có đại đội chỉ huy (CH), hai đại đội còn lại bảo vệ cánh phải và cánh trái của TĐ. Khi tiến gần đám vườn tược rậm rạp ở bờ Kinh Bằng Lăng, đại đội đi đầu bị chận đứng bằng cối 81 ly và sau đó địch đã dùng đại liên 12.8 ly. (Theo bản đồ do Nha Địa dư Quốc gia VNCH tỉ lệ 1/150.000 in năm 1971, mà tôi đặt mua gần đây từ VN, Kinh Bằng Lăng cũng là ranh giới giữa hai quận Giáo Đức và Cái Bè, và nơi chúng tôi bị chận đánh thuộc Xã Mỹ Thiện của Cái Bè -- một cái tên rất đẹp nhưng nay là chiến trường đẫm máu của đôi bên. Trận đánh diễn ra chỉ cách quận lỵ Hậu Mỹ khoảng 7.5 km về phía tây nam, nghĩa là trong tầm đại bác 105 ly của quận lỵ này. Nếu chúng tôi vượt qua kinh Bằng Lăng thì sẽ đi ngang xã Mỹ Đức Tây trước khi gặp Kinh Tổng đốc Lộc).
Khi thấy địch dùng súng này, tôi biết địch chuẩn bị xung phong. Là sq ban 5, tuy ko chỉ huy lính, tôi ko nằm mẹp xuống đất để tránh đạn mà chồm đầu lên quan sát. Nhờ vậy tôi mới thấy địch quân xuất hiện dầy đặc, hàng hàng lớp lớp ở hông phải của TĐ: đại đội giữ mặt này, do địa thế trống trải (ruộng cạn nước, chỉ có một ít mương dẫn nước), đã từ từ bỏ vị trí và rút về phía trái, nghĩa là nhập vào đại đội chỉ huy. Đại đội này trở nên tuyến đầu với phần lớn là lính chuyên môn, nên buộc phải rút chạy về phía trái. Do địa thế trống trải, TĐ chỉ có thể dựa vào các mương nước và vườn tược có sẵn để chống trả. Không quân từ Cần Thơ đã gửi máy bay A-37 và F-5 và pháo binh đã yểm trợ đắc lực cũng như sự chống trả dũng cảm của mọi người trong TĐ, nên đã gây thương vong cho đối phương rất nhiều. Tôi còn nhớ, một số cán binh csbv, đi chân không để chạy nhanh, do bị thương nặng đã lết theo chúng tôi và lạy lục "xin các ông cứu chữa và cho chúng con con đi theo". Tôi chửi chúng "chúng tao lo lính chúng tao ko nổi, huống hồ lo cho bọn bây". TĐ đã cố gắng cầm cự, chờ đến khi trời tối mịt, chỉ để lại một trung đội tử thủ, bắn cầm chừng, còn bao nhiêu rút về quận lỵ Hậu Mỹ gần đó, sau khi vượt Kinh số 7. Ngày hôm sau, từ quận lỵ Hậu Mỹ, TĐ được trực thăng bốc về căn cứ Đồng Tâm.
Lúc đó vì binh sĩ của TĐ đã mất tinh thần nên khi máy bay đến, họ tranh nhau lên trực thăng, và tôi là kẻ lên sau cùng, ngồi bỏ chân ra ngoài. Trực thăng liền bốc nhanh lên cao để tránh đại liên 12.8 ly và hỏa tiển SA-7: gió mạnh đã bắt đầu hút tôi ra bên ngoài, nhưng may mắn thay, có kẻ nào đó ngồi sau tôi nắm dây ba chạc của tôi để giữ tôi lại; tôi nghĩ, lúc đó, chỉ cần một loạt 12.8 ly hay hỏa tiển SA-7 bắn lên là tôi rơi xuống ở độ cao mấy trăm mét vì các binh sĩ lúc đó sợ hãi và ko giữ giây ba chạc để cứu tôi -- và tôi sẽ ko còn trên cõi đời để viết bài này.
Mấy ngày sau, tại căn cứ Đồng Tâm, tôi nghe kể lại khi đại đội trinh sát 7 vào tìm xác thì thấy các sq đều bị bắn bể đầu; do trời nóng, lại có nước lấp xấp, nên các thương tích đều hóa giòi. Kết quả của trận đánh: nhiều sq đại đội trưởng và trung đội trưởng, mà nhiều người là bạn tôi, đã tử trận và bị thương; một số lớn hsq, bs tử trận, bị thương, hoặc mất tích. Trung sĩ Hùng, HSQ quân số của TĐ, bị thương nhẹ và bị CS nhốt dưới hầm, nên đã được đại đội trinh sát 7 cứu. Tại căn cứ Đồng Tâm, sau khi được tái trang bị và bổ sung quân số, TĐ đã tổ chức một số cuộc hành quân nhỏ cho tới ngày 30.4.75.
Theo hồi ký của các cựu chiến binh cũng như quân sử của sđ 8 csbv, đây là lần đầu tiên tại quân khu 4, họ đã mở một trận đánh cấp sư đoàn để tấn công đồn kinh Ngã Sáu để vừa công đồn vừa đả viện. Cũng qua lời khai của tù binh, họ đã bố trí ba trung đoàn thuộc sđ 8 bộ binh tân lập CSBV, chung quanh đồn Ngã Sáu để chặn đánh viện quân vì biết rằng QLVNCH sẽ phải cứu viện để lấy lại 2 khẩu 105 ly của đồn này. Họ cũng nhằm mục đích cầm chân và tiêu hao lực lượng của QK 4 để không thể tiếp cứu các QK khác sau khi Ban Mê Thuột bị tấn công và thất thủ. Nếu tôi ko lầm, trận đồn Ngã Sáu là trận lớn nhứt tại QK 4 ngay sau khi quân csbv nổ súng vào Ban mê Thuột. Trận đánh lớn kế tiếp là trận trung đoàn 12 của sđ 7 giải tỏa QL 4 ở Bến Tranh và Long An trong tháng 4.1975. Có nhiều báo chí quốc tế đặc biệt là Paris-Match đã làm phóng sự về trận đánh và phỏng vấn trung đoàn trưởng là đại tá Đặng phương Thành. Ông đã bị đánh chết trong tù vì CS cay cú bởi chiến công này của trung đoàn 12. Tôi là người đầu tiên ở hải ngoại dịch bài phóng sự của Paris-Match và đưa lên báo chí hải ngoại.
Tôi viết bài nầy, để tưởng nhớ rất nhiều đồng đội của tôi đã hy sinh trong trận đánh. Hơn nữa, để giúp cho thế hệ mai sau* biết được có một trận đánh lớn như vậy tại QK 4 mà báo chí Việt Nam ở hải ngoại chưa thấy ai thấy nhắc tới. Tôi biết nhà báo Vương Hồng Anh đã viết nhiều bài về sđ 7 nhưng chưa thấy ông đề cập đến trận đánh này. Tôi mong sẽ được nhiều ý kiến phản hồi hay đóng góp cho bài này.
* Một số quân nhân của TĐ 2/10 sống sót sau trận này, sau khi đi tù hay vượt biên, hiện ở Mỹ hay các nước khác, vì quá buồn hay mặc cảm nên đã ko viết về trận đánh này./.
Theo hồi ký của các cựu chiến binh cũng như quân sử của sđ 8 csbv, đây là lần đầu tiên tại quân khu 4, họ đã mở một trận đánh cấp sư đoàn để tấn công đồn kinh Ngã Sáu để vừa công đồn vừa đả viện. Cũng qua lời khai của tù binh, họ đã bố trí ba trung đoàn thuộc sđ 8 bộ binh tân lập CSBV, chung quanh đồn Ngã Sáu để chặn đánh viện quân vì biết rằng QLVNCH sẽ phải cứu viện để lấy lại 2 khẩu 105 ly của đồn này. Họ cũng nhằm mục đích cầm chân và tiêu hao lực lượng của QK 4 để không thể tiếp cứu các QK khác sau khi Ban Mê Thuột bị tấn công và thất thủ. Nếu tôi ko lầm, trận đồn Ngã Sáu là trận lớn nhứt tại QK 4 ngay sau khi quân csbv nổ súng vào Ban mê Thuột. Trận đánh lớn kế tiếp là trận trung đoàn 12 của sđ 7 giải tỏa QL 4 ở Bến Tranh và Long An trong tháng 4.1975. Có nhiều báo chí quốc tế đặc biệt là Paris-Match đã làm phóng sự về trận đánh và phỏng vấn trung đoàn trưởng là đại tá Đặng phương Thành. Ông đã bị đánh chết trong tù vì CS cay cú bởi chiến công này của trung đoàn 12. Tôi là người đầu tiên ở hải ngoại dịch bài phóng sự của Paris-Match và đưa lên báo chí hải ngoại.
Tôi viết bài nầy, để tưởng nhớ rất nhiều đồng đội của tôi đã hy sinh trong trận đánh. Hơn nữa, để giúp cho thế hệ mai sau* biết được có một trận đánh lớn như vậy tại QK 4 mà báo chí Việt Nam ở hải ngoại chưa thấy ai thấy nhắc tới. Tôi biết nhà báo Vương Hồng Anh đã viết nhiều bài về sđ 7 nhưng chưa thấy ông đề cập đến trận đánh này. Tôi mong sẽ được nhiều ý kiến phản hồi hay đóng góp cho bài này.
* Một số quân nhân của TĐ 2/10 sống sót sau trận này, sau khi đi tù hay vượt biên, hiện ở Mỹ hay các nước khác, vì quá buồn hay mặc cảm nên đã ko viết về trận đánh này./.
CẬP NHỰT: Theo hồi ký của các cựu binh CSBV cũng như quân sử của các trung đoàn csbv tham chiến, trung đoàn 24 đã tấn công và chiếm đồn Ngã Sáu, do TĐ 450 ĐPQ trấn đóng lúc 18 g ngày 11.3.75. Cùng ngày, trung đoàn 320 cũng đụng độ mạnh với TĐ 2/10 tại xã Mỹ Thiện, mà tôi phục vụ. Ngày 13/3, TĐ 3/11 cũng của sđ 7 từ hướng đông bắc đã tái chiếm đồn Ngã Sáu nhưng bị trung đoàn 207 csbv đánh bật.
Chiến sự ác liệt đã kéo dài trong các ngày 11, 12, 13, và 14/3/75, đã "gây thiệt hại nặng cho TĐ 450 bảo an (ĐPQ) tại đồn Ngã Sáu và TĐ 2 trung đoàn 10 sđ 7 bộ binh, gây tiêu hao cho TĐ 453 bảo an (ĐPQ) và TĐ 3 trung đoàn 11 sđ 7 bộ binh, tiêu diệt 285 địch, làm bị thương 313 tên, bắt sống 55 tên. Chúng ta có 128 đồng chí tử trận và bị thương..." Nguồn: Chiến thắng Ngã Sáu - Bằng Lăng - Trang thông tin của Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Tiền Giang (vannghetiengiang.vn)
NHẬN XÉT CỦA TÔI: Dù chỉ có hai TĐ ĐPQ và hai TĐ bộ binh của sđ 7 VNCH tham chiến, họ chiến đấu ác liệt chống lại ba trung đoàn của sđ 8 CSBV, đã chuẩn bị hầm hố kỹ lưỡng, chưa kể các đơn vị du kích địa phương, tổn thất trên đây của QLVNCH do quân CSBV đưa ra không phải là quá phóng đại, sai sự thực.
Viết xong tại San Jose ngày 20.12.10 lúc 10:49pm, và sửa lại chút đỉnh ngày 18 tháng 3 năm 2024, để kỷ niệm 49 năm ngày diễn ra trận đánh này.
Viết xong tại San Jose ngày 20.12.10 lúc 10:49pm, và sửa lại chút đỉnh ngày 18 tháng 3 năm 2024, để kỷ niệm 49 năm ngày diễn ra trận đánh này.