Saturday, March 30, 2024

 




                         

                              


                                 

               




Nhà vua sợ các quan lạm dụng những đặc quyền ấy mà vũ uy tác tệ, cho nên đã đặt nhiều điều lệ để chế tài các quan. 

1/ Ví dụ pháp luật cấm quan địa phương không được thụ nhiệm ở tỉnh nhà, hay ở nơi cách tỉnh nhà dưới 500 dặm để cho thân thích bằng hữu khỏi cậy thế cậy thần mà làm ngang; 2/ cấm không được lấy vợ trong trị hạt vì sợ gia đình nhà vợ nhũng nhiễu; 3/ cấm không cho tậu ruộng vườn cửa ở trong trị hạt, vì sợ quan hiếp bách kẻ trị hạt để mua rẻ; 4/ cấm không được tư giao với đàn bà con gái trị hạt để đừng treo gương xấu cho nhân dân; 5/ cấm quan lại hồi hưu không được lui tới cửa công để thỉnh thác cầu cạnh. Ngoài ra còn nhiều trừng trị các quan hối lộ và nịch chức, nếu thi hành cho nghiêm mật thì cũng có thể tránh được những tệ tham quan ô lại mà ta thường thấy làm cực khổ nhân dân". 

NHẬN XÉT : tôi nghĩ ngày xưa, do bị ràng buộc hay chế tài bởi những điều lệ như trên,  các quan ít hay khó tham nhũng như bây giờ. Thế mới thấy tổ tiên ta khi đặt ra các điều lệ này đã rất cao kiến. Nếu luật này ngày nay được áp dụng ở Việt Nam, chắc ít ai chịu đi làm quan!
 

Thursday, March 28, 2024

 SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH: MỘT THỜI VANG BÓNG (PHẦN III).




THIẾU TƯỚNG NGUYỄN KHOA NAM ĐANG DÂNG HƯƠNG LỄ PHẬT.

BÌA PHẢI, TÔN SƯ THƯỢNG TOẠ THÍCH TÂM GIÁC, GIÁM ĐỐC NHA TUYÊN UÝ PHẬT GIÁO, TRỤ TRÌ CHÙA VĨNH NGHIÊM, VIỆN TRƯỞNG VIỆN NHU ĐẠO QUANG TRUNG (SÀI GÒN).


Ngày 29/04, một nỗi hoang mang, lo lắng hiển hiện trên khuôn mặt của Tất Cả Các Sĩ Quan thuộc Tiểu Đoàn của chúng tôi, vì mỗi Liên Lạc Hàng Dọc - từ Tiểu Đoàn xuống Đại Đội - còn sử dụng được. Còn Liên Lạc Hàng Ngang bị ngưng trệ. Tiểu Đoàn Trưởng lệnh cho Các Đại Đội "tạm thời án binh bất động" để chờ xem điều gì sẽ xảy ra. Thì đây, đến chiều có ngay đáp án bằng tiếng loa cầm tay:

- "HỠI CÁC SĨ QUAN VÀ BINH LÍNH THUỘC SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH nguỵ quân ... ... ...".  

Để tô điểm thêm cho những lời nói đó có phần trọng lượng, những loạt "trứng vàng" xoèn xoẹt bay qua đầu của chúng tôi. Phía bên trong và mãi tít thật xa, vẫn còn Những Đại Đội và Tiểu Đoàn Bạn kháng cự.


Tiểu Đoàn Trưởng ra lệnh toàn Tiểu Đoàn rút hết lên mặt đường nhựa.

- "Đội Hình Một Hàng Dọc, Đằng Trước Thẳng. Nhắm Hướng Chi Khu Cai Lậy, Tiến ! Chỉ Bắn Tự Vệ Khi Bị Tấn Công Trước !".

Chúng tôi cứ lầm lũi bước trong đêm đen tăm tối. Lòng buồn rười rượi. Tôi nghĩ thầm trong bụng:

- "Quái ! Chưa bao giờ có lệnh kỳ cục như thế này, chỉ bắn khi bị tấn công trước. Đợi đến lúc ấy thì ... chỉ có mà Tổ Quốc Ghi Ơn !".

Tên Chuẩn Uý nhãi nhép như tôi thì biết được cái đếch gì ! Thượng Cấp đã ra lệnh như vậy thì cứ thế thi hành, không oong đơ gì ráo trọi !



Rạng đông ngày 30/04, khi chúng tôi vừa tiến đến Cầu Kinh 12, 2 chiếc xe tăng M 48 từ hướng sau lưng - Căn Cứ Mỹ Phước Tây - rầm rầm chạy đến. Nòng súng chĩa ngang, hạ xuống, để có thể "thổi mát" lưng của chúng tôi. Hình ảnh đập ngay vào mắt tôi là 2 Lá Cờ Xanh Đỏ, chiếc cụp chiếc xoè, vì Ông Trời buồn thảm nên không chịu nổi gió ! Bác Tài ló hẳn đầu ra ngoài ô cửa, mắt ngơ ngác, mặt cắt không còn giọt máu. Nắp pháo tháp mở, lật ngang, những đối thủ mặc đồ bà ba đen, quấn khăn rằn quanh cổ, tay cầm AK, chân mang dép lốp - mà chúng tôi lùng và tiêu diệt hằng ngày - lại đường hoàng chễm chệ và đeo bám chung quanh. Có người trầm tĩnh và cũng có người hùng hổ, nhưng không nổ súng, chỉ ... nói Tiếng Đan Mạch.

Tiểu Đoàn Trưởng ra lệnh:

- "Dừng quân ! Khoan nổ súng !".

Còn cách chúng tôi khoảng 100 m, 2 chiếc xe tăng dừng lại, tiếng loa tay:

- "Yêu cầu cho gặp Cấp Chỉ Huy Cao Nhất !".

Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng bước lại gần họ. 5 Chú Cận Vệ bước theo Ông. Sau khoảng một tiếng, với những bước chân nặng nề, đầu cúi gằm, Ông trở về hàng quân cùng Những Người Bảo Vệ.







XE TĂNG M 48. 




Lúc này, Mối Thâm Tình giữa chúng tôi không còn là Thượng Cấp và Thuộc Cấp nữa, mà là Huynh Đệ Chi Binh, Sĩ Quan vòng trong, Lính vòng ngoài, vây chung quanh và yên lặng đón nghe từng lời mà Ông sắp nói. Sau những tiếng thở dài thườn thượt, từ Bến Hải cho đến Mũi Cà Mau, mắt hoen lệ, dẹp qua nét oai vệ thường thấy, Ông chầm chậm nói từng lời, thuật lại từng yêu cầu của Phía Bên Kia. Đưa tay lên tự gỡ Cặp Lon Thiếu Tá trên bâu cổ áo, Ông bật khóc:

- "Quân Khu IV vẫn còn dư sức và đầy đủ đạn dược để phản công, nhưng tại sao lại im tiếng súng ? Chúng ta bị Chi Khu bỏ rơi. Bị mất liên lạc với cả Sư Đoàn. Âu cũng là Số Trời, Số Trời ...".

Toàn Tiểu Đoàn bị giải trừ quân bị, bước ngược về phía đầu cầu để bỏ lại tất cả vũ khí, đạn dược. Mấy tên lính, mấy hôm trước vẫn còn thuộc quân số của Sư Đoàn 7 Bộ Binh, nhưng hôm nay đã trở cờ, lon được gỡ hết, huy hiệu xé nham nhở, những dải băng đỏ quấn ngang cánh tay trái, đứng lố nhố canh. Tự nhiên tôi khoái chửi bằng ... Tiếng Tây:

- "Đeo me mây thăng ba mươi thang tư phản thung ! Ăn cơm Quôc Gia, thơ ma Công San. Tui may bam đit Cong San Băc Viêt, đê xem tui may co đuoc yên thân không. Ho không thua Không Minh khi xư Nguy Diên đâu !".


Dưới những tia nhìn soi mói ... từ dưới lên trên, chúng tôi vứt bỏ lại hết. Lưỡi lê, lựu đạn, súng dài súng ngắn, súng to súng bé. Chỉ giữ lại bên mình ... một khẩu súng ngắn hai viên ! Một người tự xưng là "Đồng Chí" - lúc đó, tôi chưa nghe quen cụm từ này, nên thầm nghĩ: "Cả con chí mà cũng đồng thì cuộc ganh đua làm sao sôi nổi được chứ ? Con khoẻ con yếu, con nhỏ con lớn mới biểu lộ được kịch tính của sự thi thố tài năng chứ ? - Sáu Tân, phụ trách hàng binh - dzô dziêng ! đã uýnh nhau hồi nào đâu mà biểu là hàng ? - giảng mô ran mới: nào là Bác, nào là Đảng, nào là "chính sách khoan hồng". Nghe đến đâu là nhức cả đầu đến đó. Tui là Dzâng Dzõ Biềng, moộc là uýnh thì xáp dzô pạc co tay đôi liềng, coòng không thi đi ngủ ; chứ cái moóng chính chị chính em, thiệc cháng hết sức ! Rồi từ chiếc loa nào đó vang lên:

"Đây là Đài Tiếng Nói Việt Nam, phát thanh từ Thủ Đô Sài Gòn ..."

Xí nhầm, tại vì nghe đã quen tai, nên tôi cứ ngỡ là như thế. Thì ra là lời hiệu triệu của Tổng Thống Việt Nam Cộng Hoà, Đại Tướng Dương Văn Minh.









THIẾT GIÁP M 113.





Trong Cuộc Chính Biến 01/11/1963, Tướng Minh - còn được gọi là Big Minh, Minh "Đại Cồ Bụ" - đã lộ nguyên hình là tay phản thùng "có tầm cỡ", dám đâm sau lưng chính người đã gia ân cho mình, Ngô Tổng Thống. (Lúc đấy tuy còn bé, nhưng tôi vẫn nhớ, vì Bố của tôi cứ bị mời lên mời xuống An Ninh Quân Đội hoài để điều tra xem thuộc Phe Sếp nào; và Hoà Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu.) Nhưng chỉ khoảng 2 tháng sau, năm 1964, Minh béo bị Tướng Nguyễn Khánh - còn được gọi là Roger (nhờ bộ "Râu Dê") - thực hiện Cuộc Chỉnh Lý cướp mất quyền hành và phế truất, cho đi "nghỉ mát vô thời hạn tại Nước Ngoài". Năm 1971, Minh béo trở về Nước để tiếp tục chơi trò "thọc cù léc" Nguyễn Tổng Thống. Đúng thật là Một Con Rối Chính Trị !


- "Hỡi Các Sĩ Quan và Binh Sĩ thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà hãy buông súng, ngừng bắn và đầu hàng vô điều kiện ..."

Thì ra là vậy ! Thuộc Cấp mãi dưới đáy bảng còn chưa buông súng đầu hàng, mà Thượng Cấp Cao Tít Tắp đã đầu hàng trước ! Cách đấy vài ngày, tôi còn nghe qua chiếc radio, tuy Vùng I và Vùng II Chiến Thuật thất thủ, nhưng Vùng III và Vùng IV vẫn cố thủ, Bộ Tổng Tham Mưu sẽ tạm dời về Tây Đô (Cần Thơ) để tiếp tục chỉ huy hành quân. Thật đau xót và thật cay đắng ! DANH DỰ - TỔ QUỐC - TRÁCH NHIỆM - những điều cao quý mà tôi được học từ Ngày Đầu Nhập Ngũ - chẳng còn lại được gì. TỔ QUỐC VIỆT NAM CỘNG HOÀ của tôi đã bị lọt vào tay kẻ khác ! 


Thế là, chúng tôi bị giải giới hoàn toàn. Từ Cấp Thiếu Uý trở lên bị lùa vào Một Chùa Cao Đài ở gần đó để "làm việc". Cấp Chuẩn Uý "được" cho là "Hạ Sĩ Quan Cao Cấp" - cụm từ này, tôi cũng mới được nghe lần đầu - cùng có các anh em binh sĩ khác được "giáo huấn": cởi áo lính (hên là họ không bắt cởi luôn quần dài, nếu dzậy thì hổng giống ai). Tôi còn chiếc áo thun 3 lỗ, lang thang lếch thếch, ra đầu Ngã Tư Cai Lậy, quá giang bất cứ xe nào để về Sài Gòn. Nhưng chỉ đi xe nhờ được từng chặng đường, vì có những chốt gác.


Tôi về được đến nhà khoảng 4.30 sáng, ngày 01/05/1975. Bố Mẹ của tôi vui mừng vì thấy tôi còn lành lặn trở về, chứ không phải trong chiếc hòm kẽm.



06/11/2011.

THOMAS THANH NGUYENTU.


BÀI LIÊN QUAN.


http://thomasthanhnguyentu.blogspot.com/2012/08/su-oan-7-bo-binh-mot-thoi-vang-bong_9679.html  

 SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH: MỘT THỜI VANG BÓNG (PHẦN II).



THIẾU TƯỚNG NGUYỄN KHOA NAM, TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN IV - QUÂN KHU IV,

KIÊM TƯ LỆNH SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH.



HƯỞNG DƯƠNG 48 TUỔI (1927 - 01/05/1975). 




VƯỜN HOA LẠC HỒNG, THUỘC THỊ XÃ MỸ THO, được xem như là QUẦN ANH HỘI của NHỮNG CHÀNG TRAI THỜI LOẠN thường "xả xú bắp" sau những cuộc hành quân, trong những buổi chiều tàn. Mặc dù, người ngợm vẫn còn lấm lem vết máu khô hoà trộn cùng bùn đất, nhưng Chiến Hữu muốn lai rai chuột đồng, lẩu rắn cùng nhấm nháp Hennessy XO ư ? Có ngay ! Hay là Chiến Hữu muốn lập Một Trận Địa khác với ... chỉ có một người bằng chính cây Colt 2 viên của mình ư ? Cũng có ngay ! Chiến Hữu sẽ được phục vụ chu đáo, tận tình, như ý, miễn sao có "xiền" !

Những chiếc xe GMC vừa dừng lại, Đại Đội của chúng tôi ùa ngay xuống, rồi kéo nhau vào những hàng, quán ven đường. Bên trong đã có nhiều sắc áo, nhưng nổi bật nhất vẫn là 2 màu, áo trận Treillis và áo bông của Biệt Động Quân (BĐQ). Các Đơn Vị của chúng tôi luôn sát cánh bên nhau để Hợp Đồng Tác Chiến, trong tất cả những cuộc hành quân, nhưng bên cạnh đó, vẫn hiện diện những bất đồng do bản tính Gà Nòi của Con Nhà lính.


Bàn của chúng tôi gồm 2 Thiếu Uý, 4 Chuẩn Uý, 1 Thượng Sỹ và 1 Trung Sỹ Truyền Tin, cùng 2 Chú Gạc Đờ Co của Đại Bàng. Khởi đầu cuộc nhậu thì chưa có gì dzui, nhưng khi men đã thấm rồi thì mới dzui. Theo lệnh của Sếp Phó, những vỏ chai bia 333 không, thay vì nằm gọn gàng trong két, thì "Hai hàng dọc, đằng trước thẳng !" nối đuôi nhau vào mãi tận bên trong Nhà Bếp ! Nhân Viên Nhà Hàng dở khóc dở cười - vì Ông Lính nào cũng mang súng và lựu đạn thiệt - nên đành phải "dzui lòng" mà chiều theo. Màn dzui của chúng tôi lại làm gai mắt người khác. Một Thiếu Uý BĐQ - bảng tên trên ngực áo ghi rõ "VINH" - lên tiếng thách đấu chúng tôi. Vì đồng cấp nên Đại Bàng nhận lời. Luật chơi quy định: Thách đấu, thi gan trong 3 lần - Parties Trois - bên nào thua nhiều phải trả tiền chầu nhậu cho phe thắng cuộc. "Uýnh tù tì ra cái gì ra ... cái đó", để dành Quyền Ưu Tiên thách đấu trước. Bên thua phải thực hiện đúng lời thách đố của bên kia. Nếu làm được theo mỗi lượt, bên thua lại được Quyền Ưu Tiên thách đố. Đại Bàng uýnh tù tì thua. Thiếu Uý Vinh rút chốt an toàn 1 quả lựu đạn M 26, rồi tọng ngập trong ly cối, bia được rót đầy ngay tức khắc. Quả Lựu Đạn mà trồi lên, trồi lên từ từ, vượt qua thành ly, rồi bung thìa, là kể như Các Bà Má, Các Bà Mẹ có quyền đi nhận xác con mình chỉ qua đôi chân, vì phần trên đã bấy hết ! Tôi ngồi gần, nên lạnh toát cả sống lưng, đến nỗi tỉnh hẳn ! Đại Bàng vẫn bình tĩnh bưng ly cối bia lên uống cạn một hơi. Ly cối vừa đặt nhẹ xuống bàn, Phe Biệt Động Quân lại vội vàng nhặt quả lựu đạn, rồi cài chốt an toàn vào cẩn thận ! Đến phiên Đại Bàng dành Quyền Ưu Tiên thách đấu: thách nắm chặt một cục than lửa đỏ hồng trong một tay. Sau một hồi suy nghĩ, Thiếu Uý Vinh lắc đầu chịu thua. Nhưng "đã chịu chơi, phải chơi đến cùng", Ông lạnh lùng gắp cục than vẫn còn đang cháy hừng hực trong bếp lò của nồi lẩu và bỏ gọn vào lòng bàn tay trái của mình, rồi bóp mạnh. Mọi người nhìn Ông thán phục. Phe chúng tôi thắng, ai cũng hể hả dzui cười. Bàn được kéo lại nhập làm một. Ly chú, ly anh, rất chi là xôm tụ, nói cười rôm rả. Lúc đó, Đại Bàng mới kể. Trong khi bưng ly bia lên uống cạn bằng tay phải, tay trái của Ông đang ngấm ngầm thọc sâu vào xô đá để ướp lạnh. Cái xô được kẹp chặt giữa hai đùi.

-"ĐM ! Lạnh tu keo luôn nhưng tôi cương quyết muốn Ông sụp bẫy !".


Thiếu Uý Vinh chỉ biết cười ruồi, chấp nhận thua cuộc. Cả bọn đang nói cười rôm rả thì bỗng bên ngoài vang lên tiếng súng. Phản xạ của Con Nhà Lính bùng lên. Chụp vội súng, lật nghiêng bàn, chiếm giữ bất cứ mọi chướng ngại vật, súng chĩa tua tủa ra bên ngoài, chuẩn bị tác chiến. Nhưng không ! Bên ngoài vẫn yên ắng, chỉ vọng vào những tiếng "Đu" thật to. Liền kéo nhau ra khỏi Nhà Hàng xem. Ở 2 bên phố, Biệt Động Quân và Thiết Giáp đã dàn thành trận tuyến để sẵn sàng nã đạn vào nhau. Một Vị Tướng Quân thật uy nghi lẫm liệt - được một toán Quân Cảnh bảo vệ chung quanh - cầm khẩu Colt vừa bắn chỉ thiên vừa chửi. Chỉ vì một bất đồng nho nhỏ nào đó, 2 bên rút súng ra khè nhau và định choảng nhau. Thượng Cấp của cả 2 bên can lính của mình không được, đành phải báo cáo lên Thượng Cấp cao hơn: THIẾU TƯỚNG NGUYỄN KHOA NAM. Ông xuất hiện thì xem như Đất Bằng không dạy sóng ! Huề cả làng ! Đây là lần thứ 2 trong Cuộc Đời Binh Nghiệp, tôi được thấy tận mắt nhìn thấy - từ xa - 2 Vị Tướng Quân của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà trong Bộ Quân Phục thật chỉnh tề. Lần thứ nhất, với tư thế nghiêm trong hàng quân, trong Buổi Lễ Mãn Khoá, tại Quân Trường Đồng Đế. Còn những lần khác, theo Bố vào Câu Lạc Bộ Huỳnh Hữu Bạc, tôi chỉ thấy mấy vị Tướng Quân trong bộ vest.


Những Quân Cảnh của Tướng Quân rất réglo (nguyên tắc). Cho dù anh là Thiếu Tá, nhưng để tóc dài quá quy định, đang măm măm trong Nhà Hàng, họ vẫn kiên nhẫn đợi cho đến khi anh ăn xong và bước ra, họ mới xốp anh đi hớt tóc, xong xuôi mới bỏ đi. Anh là Trung Tá, đang đi dạo tà tà với Người Đẹp, nhưng quần không gom ống, rất lịch sự mời anh gom xong, họ mới thôi. Họ chỉ là Trung Sỹ mà thôi.   


Anh em Sĩ Quan trong Đại Đội của chúng tôi - mỗi người mỗi nết, mười phân vẹn ... một chỉ - khi xỉn. Đại Bàng khoái cất tiếng cười gằn theo kiểu Những Võ Tướng ngày xưa (Các Bạn muốn biết cười ra sao thì nên coi phim Tàu, được đem qua Việt Nam bằng đường Lào, nên thường được gọi là "Tào Lao". Khà khà khà ...)(Phu Nhân của Đại Bàng là một Giáo Sư Toán tại Sài Gòn. Thay vì ru con bằng những tiếng "ầu ơ dí dầu ...", Bà lại hát theo điệu nhạc "2 lần 1 là 2, 2 lần 2 là 4 ..."). Sếp Phó, tay trái đưa lên xoa cằm, tay phải gãi gãi vào bao súng được đeo xệ bên nách, nếu có khẩu Colt thì móc ra bắn chỉ thiên, chẳng bắn ai, nhưng cũng làm mọi người phải lên ruột, phát hoảng. Vì thế, trước khi vô độ nhậu, Ông đưa súng cho Cận Vệ của mình giữ dùm. Chim Uyên 1 vì mới ra ràng, nên chưa dám lộ đặc điểm. Chim Uyên 2, thường vừa chạy vừa xách súng bắn, xung phong trong hàng quân mỗi khi vào trận đánh. Chim Uyên 4, với Dân Tộc Tính của Vùng Đất có Sông Hương, Núi Ngự, hay tủm tỉm cười ruồi. Còn tôi - Chim Uyên 3 - "quắc cần câu" thì cứ nằm lăn ra ngủ khò, bất kể là mình đang ở địa thế nào, chẳng lo "trời trăng mây nước". Vì thế, tôi mới tự đặt ra nguyên tắc: khi 2 bàn chân đặt thăng bằng trên mặt đất, rồi đứng thẳng người lên, nếu 2 đầu gối run run, tức là đã đến "chỉ", liền ngưng ngay lập tức. Nhờ vậy, tôi mới còn sống đến ngày hôm nay, để hầu chuyện Các Bạn. Đang lúc hành quân mà ngủ khì thì dễ bị VC đưa tiễn "Viễn Du Miền Tiên Cảnh". Nhưng say rượu tưng tưng, uýnh trận đã lắm !


Một quả đạn Cối - nếu đúng tầm sẽ lọt vào Đồn của Địa Phương Quân - đi lạc địa chỉ, rơi ngay xuống Trường Tiểu Học Cai Lậy - cách đó khoảng 500 m - trong giờ học, khiến Các Học Trò nhỏ bị chết oan thảm thương. Ngay sau đó, Một Tấm Bia Tưởng Niệm Các Nạn Nhân Vô Tội Bị VC Sát Hại được xây trước cổng Trường. VC thường có thói quen "phát huy sáng kiến - cải tiến kỹ thuật" nên đã nhờ quan thầy Trung Cộng hay Nga Sô (?) chế nòng súng cối rộng hơn của VNCH 1 ly. 60 ly => 61 ly. 80 ly => 81 ly. Nên nếu xí được những quả đạn của chúng tôi, họ có thể bắn được, nhưng làm sao quả đạn có được đường bay chính xác ? Họ cũng có sáng kiến cải tiến tiếng nổ của Đại Liên, một thùng thiếc (sắt tây) được đục thủng đáy ở vị trí trung tâm, rồi tròng vào đầu nòng súng, buộc chặt. Khi súng nổ, tiếng sẽ vang to cứ y như Đại Liên 12 ly 7, nghe "rất lạnh lùng sương gió". Đến khi Tiểu Đoàn của chúng tôi lượm được vài khẩu, mấy thằng cha nội mới chịu lộ hàng, bể mánh !     



HUY HIỆU QUÂN ĐOÀN IV - QUÂN KHU IV

(ẢNH NGUỒN: GOOGLE.COM).



"ĐẠI BÀNG ! ĐẠI BÀNG ! CHIM UYÊN 3 GỌI ! NGHE RÕ, TRẢ LỜI !"

(ẢNH: DAVID L. PHAM).





Từ giữa tháng 04/1975, Đại Đội của chúng tôi thường xuyên đi hành quân, có lúc riêng rẽ, có khi chung với cả Tiểu Đoàn. Được tôi luyện trong "lò lửa", nên tôi không còn sợ chết, nhất là câu nói của Đại Uý còn văng vẳng trong tiềm thức:

- " Biết được lý do phải chết, nên chẳng còn gì để sợ. Đời Chiến Binh được bọc Poncho là chuyện thường tình".

Bình thản và lạnh lùng mỗi lần xông trận. Trong Cõi Nhân Sinh, chẳng có một ai được chết hai lần !


Rồi Lệnh Cấm Trại 100 % được ban hành một cách nghiêm ngặt. Những tối nào không phải là Đại Đội Trực hay Trung Đội Trực, tôi có thể ngồi chóc ngóc trong hố cá nhân, hay trong hầm mà lắng nghe qua Đài Tiếng Nói Dạ Lan, 2 giọng ca của Hùng Cường và Mai Lệ Huyền:

- "Một trăm em ơi, chiều nay một trăm phần trăm. Một trăm em ơi, chiều nay một trăm phần trăm. Người yêu anh ơi, giờ đây lại cấm trại rồi. Nào đâu Nàng biết tâm tư Người Lính ...".

Hầm Trú Ẩn của chúng tôi ở đây được "sang" hơn căn hầm cũ khi ở Gò Công, một khung tôn vòm cứng làm mái che, được ken dầy trên nóc bằng những bao cát. Chốt dã ngoại vẫn được duy trì. Chiến Thuật Biển Người của VC không còn làm tôi hãi sợ như lúc đầu. Nếu ngồi trong hố cá nhân để bắn trả thì cũng có hơi run, nhưng khi:

- "ĐM ! Mày lì thì tao cũng liều ! Mày vừa chạy vừa bắn thì tao cũng vừa bắn vừa chạy, đéo ngán ! Thử coi thằng nào ngon hơn ?".

Chúng tôi vẫn có lợi thế hơn vì nhờ hoả lực mạnh và dồi dào hơn. Gà Cồ đẻ "trứng vàng" không tiếc. Chúng tôi lại bị vây khốn, lại bị đói, những bịch cơm sấy đã cạn, cơm thừa đổ đi đã lên mốc xanh, lên meo vàng, được nhặt lại, vo qua loa, rồi được cho vào nồi nấu cháo với đủ thứ hằm bà lằng. Đại Bàng thấy Thuộc Cấp sống trong hoàn cảnh khốn nạn, không cầm được nước mắt. Nhưng bên Chủ Lực Quân, chúng tôi không bị nguy khốn lâu.


25/04, tôi được lệnh dẫn Trung Đội đi hộ tống một Đoàn Công Voa, sang Căn Cứ Đồng Tâm để nhận thêm đạn về cho Tiểu Đoàn. Trong khi chờ đợi trở về, đang nhẩn nha trước cổng, tôi chợt gặp một anh bạn là Thiếu Uý Đăng - đồn trú tại Căn Cứ Hải Quân cách đó không xa. Đăng cứ úp úp mở mở, nửa đùa nửa thật rủ rê:

- "Mày có chịu xuống Tàu đi chơi dzới tụi tao không ?".

- "Tại sao dzậy ? Phải có mục gì dzui chứ, Đăng ?"

- "ĐM ! Ra Phú Quốc giăng câu. Rồi qua Mỹ luôn chứ sao ?"

- "ĐM ! Mày sạo hoài. Qua Mỹ, tao chỉ có nước chết đói ! Nghề ngỗng thì đéo có, lớn lên chỉ có mỗi một nghề bóp cò súng. Chẳng lẽ qua bển đi ăn cướp ! Tiếng Mỹ chỉ đủ đựng đầy một cái lá đa, không đủ để đi ăn xin ! ĐM ! Thôi đi mày, đừng có nói giỡn !".   

Đăng chỉ nhe răng cười khì và chẳng thổ lộ gì thêm. Chúng tôi chia tay nhau.


Trưa 26/04, một trận đánh ác liệt xảy ra giữa 2 bên, tôi đang chạy trong khi một loạt đạn bắn về phía mình, tôi ngã nhào, sờ lên gáy thì cảm nhận được một đống chèm nhẹp, kêu lên trong hoảng hốt:

- "ĐM ! Tao bị trúng đạn bể hũ chao rồi !".

Chú Cận Vệ cuống cuồng rút vội cuộn băng cá nhân, rồi quấn quanh cổ của tôi nhiều vòng. Điên cuồng, say máu, tôi vẫn hô "Xung phong !", vừa chạy vừa bắn đùng, đùng. Sáng hôm sau, Y Tá Trung Đội gỡ cuộn băng để khám, không phải là óc mà là ... một đám sình nhão vẫn còn đang bám chặt vào gáy ! 

Trung Đội được lệnh dừng chân, đóng chốt.

Phía xa xa, VC rất dạn - khác với những lần trước thì biến mất - cứ chạy qua chạy lại. Vừa nhai xong miếng cơm sấy, định đứng dậy để quan sát. Đang lom khom, tôi bỗng phát hiện một viên đạn cứ bay là là, chầm chậm về phía mình, toàn thân cứng đờ như một bức tượng thịt, mọi phản xạ đều bị tê liệt hoàn toàn, mắt mở tròn đầy khiếp sợ, miệng há hốc ! Đến khi viên đạn mồ côi đã bay hết tầm, rơi xuống. Tôi liền ngã nhào ngay xuống đất. Tôi cứ ngỡ thần kinh của mình đã được tôi luyện thành thép không rỉ. Nhưng không, lầm to !


Chiều 27 qua ngày 28/04, Gà Cồ của chúng tôi lại "được" gáy trực xạ. "Những quả trứng vàng" rít trong không khí, xé gió - từ hướng sau lưng - bay về phía mình, quả là một cực hình ! Đại Đội Trưởng liên lạc với Tiểu Đoàn Trưởng, liền nhận được câu trả lời rất chi là phũ phàng:

- "Tao cũng đéo biết !".

Vì mọi liên lạc hàng ngang đã bị cắt đứt, chỉ còn hàng dọc !


03/11/2011.

THOMAS THANH NGUYENTU.


BÀI LIÊN QUAN: 


http://thomasthanhnguyentu.blogspot.com/2012/08/su-oan-7-bo-binh-mot-thoi-vang-bong_3442.html  

 

ALL YOU NEED TO KNOW ABOUT RECENT CALLS ON IPHONE

If you’re like most people, you probably use your iPhone to make a lot of phone calls. In fact, your iPhone’s Recent Calls list is probably one of the most important features. Here’s a quick guide to help you get the most out of this feature:

  • To view your recent calls, simply tap the “Phone” icon on your home screen. Your recent calls will be displayed at the top of the screen. If you have a lot of recent calls, you can use the search bar to find a specific call.
  • To call someone back, simply tap on their name or number in the Recent Calls list. To delete a call from your list, tap the “Edit” button and then tap the red minus sign next to the call you want to delete.
  • You can also configure some additional settings for your Recent Calls list. To do this, tap the “Edit” button and then tap “More.” From here, you can enable or disable some features, such as whether or not missed calls show up in your list or whether or not you want to see timestamps for each call.

How Can I See My Full Call History On My IPhone?

From the “Phone Features” section, select the “Call History” tab to access your full call history.

recent calls on iphone

Why Are My Recent Calls Not Showing On IPhone?

There are a few potential reasons for why your recent calls might not be showing up on your iPhone. One possibility is that you’ve turned off the Recent Calls feature in your phone’s settings. To check this, open the Settings app and tap on the Phone section. In here, make sure that the switch next to Show Recent Calls is turned on.

Another possibility is that you have too many missed calls. The iPhone only keeps track of the most recent 100 missed calls, so if you have more than this, your oldest missed calls will no longer apear in the Recent Calls list.

Finally, if you’ve recently reset your network settings or restored your iPhone from a backup, this can also cause your Recent Calls list to disappear. If this is the case, try opening the Phone app and then tapping on the Recents tab at the bottom. This shoud force yourRecent Calls list to reload and hopefully fix the issue.

recent calls on iphone

How Can I See My Full Call History?

To see your full call history, open your device’s Phone app and tap Recents. You’ll see a list of all your incoming and outgoing calls, organized by date.

Can You Search Recent Calls On IPhone?

Yes, you can search recent calls on iPhone by typing some digits of the contact number into the address bar. FaceTime will automatically search recent calls and display them for you.

Can You Go Back Further In Call History IPhone?

At this time, it is not possible to go back further in the call history on an iPhone. The call history is limited to approximately the last 100 calls. There is no option where you can change that. With most cellular carriers, you can log into your account on teir website and see detailed billing and call history for long periods of time.

recent calls on iphone

How Can I Recover My Call History?

If you have recently lost your call history, there is no need to worry. There are a few different ways that you can go about recovering your lost data.

One option is to try and retrieve the data from your carrier. If you are unable to do this, you can also try uing a third-party recovery tool. These tools are designed to help you recover lost data from your Android device.

Once you have recovered your call history, it is important to back up your data so that you do not lose it aain in the future.

Why Is My Phone Not Showing Calls?

If the “Show notifications” toggle is off, your phone will not show calls. You can enable the notification by following these steps: 1] Open Settings and go to Apps & notifications. 2] Here look for the default Phone app, tap on it. 3] After that tap on Notifications and see if the “Show notifications” toggle is on.

What Is The IPhone Call History Limit?

There is no official word from Apple on the call history limit for iPhones, but it is believed that the iPhone can actually store up to 1000 recent calls. This hidden call history feature is not accessible throgh the regular phone app, but there are some workarounds that can help you access it. One method is to use a third-party app like PhoneView, which will allow you to view and export your call history. Another method is to use iTunes to back up your iPhone and then access the call history through the backup file.

Does IPhone Delete Call History Automatically?

No, there is not a configuration in iOS that deletes calls automatically. However, if you have iCloud Drive turned on, call history may be deleted if it is removed from another device. This can happen when you have iCloud Drive turned on and your devices are keeping call history up to date across all devices.

How Can You See Deleted Calls On IPhone?

There are a few ways you can see deleted calls on your iPhone. One way is to look though your phone’s call history. If you have iCloud backups enabled, you can also check to see if your deleted calls are backed up in iCloud. You can also use third-party software to view your iPhone’s call history, including deleted calls. Finally, you can contact your carrier and ask for a copy of your call history.

How Can I Retrieve Deleted Calls On My IPhone Without A Computer?

There are a few ways to retrieve deleted calls on your iPhone without a computer. One way is to use iCloud. You can navigate to Settings > [device name] > iCloud > Manage Storage > Backups. From here, you can select the backup that contains your deleted call history and restore it to your device. Another way is to use a third-party app like PhoneView. This app will allow you to access your call history from your iTunes backup and restore it to your device.

How Do I Manage Recent Calls On My IPhone?

When you open the Phone app on your iPhone, you’ll see a list of recent calls. You can tap Edit in the upper-left corner to delete your entire call history or a specific call. To clear all history, tap Clear, then tap Clear All Recents. To clear a single call, tap the Delete button , then tap Delete.

Can You See Deleted Texts On IPhone?

Yes, you can see deleted texts on your iPhone by restoring it with an iCloud backup or by usig iTunes or Finder to recover your iPhone’s texts. If all else fails, reach out to your cellular carrier — they may restore deleted messages for you.

How To Increase Iphone Call Log History