Showing posts with label những xấu xa của đcsvn. Show all posts
Showing posts with label những xấu xa của đcsvn. Show all posts

Friday, September 29, 2017

Nguyễn Đình Cống - Một số ngụy biện về quan hệ với Trung Quốc

Chúng mày khôn, sẽ có người khôn hơn và trên hết, chúng mày đã gây ra nghiệp chướng, thế nào cũng chịu nghiệp báo. Hãy luôn nhớ rằng của cải do sức lao động và tài năng làm ra mới bền chặt, còn của phi nghĩa do gian lận, tham nhũng, tước đoạt thì chỉ làm giàu tạm thời, không đời chúng mày thì đời con, đời cháu cũng tiêu thành mây khói và chưa biết còn những thảm họa nào nữa.

===

Vừa qua Câu lạc bộ đọc sách báo của chúng tôi mời được một diễn giả nói chuyện về tình hình thời sự. Ông MĐ là Tổng biên tập một tờ báo lớn, đại biểu HĐND thành phố, ứng cử và được bầu tại Phường chúng tôi. Việc ông dành thời gian gần 2 giờ để nói chuyện, đối với CLB là một vinh dự ít có. Ông nói về một số vấn đề thời sự trong nước và thế giới, trong đó điều làm tôi quan tâm nhất là quan hệ của VN với TQ. Theo ông MĐ, tuy rằng có một vài sự kiện ở biển Đông, nhưng quan hệ VN và TQ đang rất tốt đẹp, đặc biệt sau chuyến thăm TQ của TT Phúc. Ông cho rằng đường lối hòa bình mềm dẻo và tôn trọng Luật pháp quốc tế của Đàng ta là sáng suốt, phù hợp với tình hình quốc tế và truyền thống dân tộc. Ông viện dẫn các sự kiện lịch sử các đời vua của VN vẫn thần phục và triều cống Hoàng đế Tàu, mà sự kiện đáng chú ý là Quang Trung, sau khi đánh tan 20 vạn quân Thanh phải sang Bắc kinh xin thần phục vua Khang Hy (!) nhà Thanh, cho đó là tấm gương cần noi theo.

Đã lâu tôi không được nghe các buổi nói chuyện của các cán bộ tuyên giáo. Trước đây, mỗi lần được nghe như thế tôi chỉ tiếp thu một chiều, làm tôi phấn khởi, được biết thêm nhiều chuyện, được sáng mắt sáng lòng. Nay thì khác, tôi nghe để biết quan điểm của diễn giả và xem “sự ngụy biện” đến đâu.

Kết thúc trong tiếng vỗ tay hoan hô, ông MĐ tỏ ra thỏa mãn, nán lại gặp gỡ và trao đổi thêm với một vài người. Tôi cũng ở lại một chốc, được ông chào và hỏi: “Bác thấy tôi trình bày thế nào”. Tôi trả lời: “Anh nói hay, cung cấp được một số thông tin có giá trị, đa số bà con tham dự xem ra là thỏa mãn, riêng tôi thấy có vài chỗ anh chỉ mới đề cập đến một phần của sự thật bên ngoài, bỏ mất phần khác quan trọng hơn, riêng các lập luận, có hình thức chặt chẽ nhưng để ý ra thì thấy khoảng một phần ba là sai vì phạm vào lỗi ngụy biện, đặc biệt phần nói về quan hệ Việt Trung, về vua Quang Trung”. Đó là một nhận xét có tính phản biện mà diễn giả không mong đợi. Tôi chờ một câu trả lời đại khái như: “Xin cám ơn bác, xin bác chỉ cho biết những chỗ mà bác cho là phần quan trọng hơn, là sai vì ngụy biện”. Nhưng không! Ông ta phản ứng bằng cách chống chế. Tôi biết không thể tiếp tục trao đổi nên xin rút lui để ông đàm đạo với những người khác đang chờ đợi những ý kiến quý báu của ông.

Về quan hệ với TQ, xin vạch ra một số ngụy biện mà Tuyên huấn của Đảng vẫn dùng để lừa nhân dân, mà tiếc thay, một số người vẫn vui vẻ nghe theo (như tôi trước đây).

1-Nước ta bị thế kẹt là ở sát TQ, bị nó khống chế nhiều bề:

Giáp với TQ không phải chỉ có VN mà còn 13 nước khác như Mông Cổ, Bhutan, Nêpan, Takjikistan, Kazakstan, Nga, Myanmar, Ấn độ v.v. Trừ Nga và Ấn độ, các nước khác đều bé, thế mà họ có chịu khuất phục TQ như VN đâu. Đặc biệt như Bhutan, có biên giới khá dài với TQ mà không có quan hệ ngoại giao. Sự chịu khuất phục do nguyên nhân địa lý chỉ là một phần rất rất nhỏ. Nguyên nhân chính là do đường lối lãnh đạo. Nếu đổ cho nguyên nhân địa lý thì giải thích thế nào về các nước như Bhutan, Nêpan,Takjilistan...đều bé, TQ tuy có phá phách ít nhiều nhưng cơ bản không làm họ khuất phục. Ta giáp với TQ từ khi lập quốc đến giờ mà các đời vua phong kiến trước đây có chịu lép vế một bề như dưới thời CS hay không.

2- Nước ta và TQ cùng ý thức hệ cộng sản, cùng chung lý tưởng XHCN

Đây là lập luận ngụy biện xảo trá. Việc cùng ý thức hệ có phải là tiền định, là Trời bắt phải thế đâu. Đó là do con người lựa chọn. Từng đảng viên cộng sản khi vào Đảng thì có thề trung thành với Đảng nhưng dân tộc này có bao giờ thề lệ thuộc vào TQ đâu. Ừ, mà cùng ý thức hệ tốt đẹp thì cũng tạm được , nhưng ý thức hệ đó đã lạc hậu, đã thối rửa mất rồi thì đeo bám làm gì. Trước đây chúng ta theo Liên xô vì ý thức hệ, thế mà Liên xô sụp đổ rồi, trong lúc TQ cố dựa vào ý thức hệ để thôn tính VN thì vin vào nó mà làm gì ngoài sự lừa bịp những người nhẹ dạ cả tin. Mà hỏi xem, ngoài một số rất ít còn dựa vào ý thức hệ để trục lợi thì đại đa số dân VN có còn tin gì vào nó nữa đâu. Hơn nữa ĐCS TQ chỉ giữ lại cái tên và tổ chức chứ ý thức hệ CS cũng đã bị vứt bỏ từ lâu, chúng nó chỉ dùng để lừa bịp những người khờ dại trong và ngoài nước. Cũng vì ý thức hệ mà lãnh đạo ĐCS VN đã ký kết mật ước Thành Đô. Nhiều dư luận yêu cầu công khai minh bạch cho toàn dân biết nội dung, thế mà đến nay lãnh đạo ĐCS vẫn giấu kín.

3- Truyền thống tổ tiên vẫn thần phục Tàu

Đây là lối ngụy biện dùng một phần sự thật để che dấu bản chất. Tổ tiên chúng ta bên ngoài tỏ ra thần phục Tàu chứ chưa bao giờ chịu khuất phục (trừ bọn Ích Tăc, Chiêu Thống…). Như Nguyễn Trải đã viết : “ Như Đại Việt ta, vốn xưng nền văn hiến đã lâu. Núi sông bờ cõi đã riêng, phong tục Bắc Nam cũng khác. Trải mấy triều Đinh, Lê, Lý , Trần dựng nền độc lập. Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng cứ một phương…” . Xét trong lịch sử, trừ thời nhà Hồ bị nhà Minh cướp nước (Gần đây vì họ Hồ chính sách nặng phiền, khiến trong nước lòng người oán giận. Quân Minh cuồng bạo thừa dịp hại dân. Đảng nịnh mưu gian rắp tâm bán nước… Tát cạn nước Đông hải khôn rửa sạch tanh hôi. Chẻ hết trúc Nam sơn không đủ ghi tội ác…), thì chưa thấy có triều đại nào chịu khuất phục TQ về mọi mặt một cách nhục nhã như bây giờ. Ngay như Quang Trung, ông cho người đóng thế mình sang bái phục Càn Long (không phải Khang Hy) chỉ là cái mẹo sau khi đã đánh tan 20 vạn quân của Tôn Sĩ Nghị. Đánh thắng rồi mới cầu hòa chứ không phải cúi đầu xin chỉ thị về mọi việc lúc chưa xẩy ra.

Việc nhất nhất thần phục Tàu Cộng đã được cài sẵn vào gène, vào máu của CSVN từ khi mới thành lập năm 1930 trên đất Tàu. Chẳng thế mà Trần Huy Liệu (người thay mặt Hồ Chí Minh vào Huế nhận sự thoái vị của Bảo Đại), vào khoảng năm 1949 có nói một câu nhận xét không tốt về Tàu (coi chừng kẻ thù truyền kiếp của dân tộc) thì bị thất sủng ngay. Năm 1954, Phạm Văn Đồng sau khi ký Hiệp định Genève đã khóc vì bị Chu Ân Lai ép buộc chia cắt đất nước đến vĩ tuyến 17. Năm 1958, được tin TQ muốn độc chiếm các đảo Hoàng Sa và Trường Sa thì Phạm Văn Đồng ký Công hàm công nhận ngay (ngoài ông Đồng ra hình như không có ai ủng hộ TQ nữa). Năm 1974 Hà nội giữ hoàn toàn im lăng để cho Trung cộng đánh chiếm Hoàng sa do VNCH quản lý. Năm 1988 Lê Đức Anh (bộ trưởng quốc phòng) ra lệnh cho các chiến sĩ đảo Gạc Ma không được chống cự lính Trung cộng, để toàn bộ 64 chiến sĩ bị sát hại, xác bị quăng xuống biển. Năm 1991 Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng, Đỗ Mười sang Thành Đô (TQ không cho đến Bắc Kinh) cầu xin sự che chở và ký mật ước, cố xin gặp Đặng Tiểu Bình nhưng hắn không cho gặp. Năm 2000 Lê Khả Phiêu ký cho Tàu một số đất ở Thác Bản Giốc và Hữu nghị quan. Những chuyện như vậy liệu có bao giờ xấy ra trong lịch sử của tổ tiên. Thế mà ĐCS cứ đưa tổ tiên ra làm bình phong để che đậy.

4- Luận điệu gìn giữ hòa bình, tôn trọng luật pháp Quốc tế

Cứ mỗi lần TQ có hành động ngang ngược ở biển Đông thì phát ngôn của Bộ Ngoại giao VN lại tuyên bố: ”Phản đối, đòi tôn trọng chủ quyền, chủ trương giải quyết tranh chấp bằng hòa bình, thương lượng, tôn trọng luật pháp quốc tế, không liên kết với nước khác để chống nước thứ ba…”. Nghe quá hóa nhàm. Có những việc lớn, quan trọng mà sao chỉ có đại diện Bộ Ngoại giao, hoặc quá lắm là một cá nhân cấp cao nào đó phát biểu một cách dè dặt, Chính phủ, Quốc hội, Văn phòng Chủ tịch nước lặng im. Và dân quá bức xúc biểu tình phản đối thì bị đàn áp. Ừ thì tôn trọng hòa bình, ta không chủ động gây chiến, nhưng ai cấm những phát biểu mạnh mẽ phản đối của Chính phủ, sao lại cấm dân biểu tình, sao không dám kiện ra Tòa án quốc tế như Philippin. Luận điệu “mềm dẻo, hòa bình, tránh xung đột” chẳng qua để che giấu một tâm trạng hèn yếu, không dám tin vào dân, chỉ muốn thần phục để vinh thân phì gia.

5- Về kinh tế ta phụ thuộc vào Tàu quá nhiều, nếu ta có những đấu tranh mạnh mẽ để bảo vệ chủ quyền mà bị Tàu nổi giận cắt đứt mọi giao dịch thương mại thì ta lâm vào khủng hoảng lớn

Tôi gọi đây là luận điểm chứ không phải luận điệu vì xét ra có phần đúng. Nhưng có phải vì giao lưu hàng hóa mà để cho Tàu vào chiếm cứ các vị trí xung yếu của đất nước, để người Tàu tràn ngập các vùng quan trọng, để họ phá nát môi trường. Những nước như Mỹ, Đức, Nhật, Úc … họ có làm như thế đối với các nước khác đâu. Việc để kinh tế, thương mại, xây dựng của VN quá lệ thuộc vào Tàu , để cho Tàu thực hiện các dự án lớn làm hủy hoại môi trường là tội của những người lãnh đạo tham và ngu. Bây giờ đã lỡ ra rồi thì không phải cứ cố trượt dài trên con đường sai lầm mà phải tìm cách khắc phục. Tuy vậy việc ngừng giao lưu kinh tế với Tàu khi chúng ta có những đấu tranh mạnh mẽ để bào vệ chủ quyền cũng chỉ mới là suy đoán. Việc giao lưu là có lợi cho cả hai bên. Việc giao lưu với Tàu nếu bị giảm sút , trước mắt kinh tế Việt sẽ gặp khó khăn, đời sống của đân bị ảnh hưởng. Nhưng thử hỏi dân xem họ có vui lòng chấp nhận khó khăn trong thời gian ngắn để loại bỏ mọi xấu xa do Tàu mang đến. Tôi nghĩ rằng được giải thích đa số dân sẽ vui lòng. Hơn nữa dân ta có câu: “Trong cái khó ló cái khôn”. Trước đây vì nhầm lẫn mà ta ưu tiên thị trường TQ, nhưng nếu vì bảo vệ chủ quyền mà nó bị co lại thì các nhà doanh nghiệp Việt có đủ trí khôn để mở ra các nước khác, chứ làm sao chịu bó tay.

6- Nhận định

Tôi cho rằng những ngụy biện trên đây chỉ nhằm để duy trì chế độ độc tài đảng trị theo đường lối CS, đem nước ta phụ thuộc vào Tàu cộng. Muốn thoát khỏi sự lệ thuộc này trước hết phải thoát ra khỏi ý thức hệ CS, phải cải cách thể chế theo con đường dân chủ chân chính. Một ngày mà ĐCS VN còn kiên trì đường lối hiện hành thì dân Việt còn chịu cảnh lầm than và đất nước dần dần bị thôn tính.

Để kết thúc xin kể câu chuyện : Ngày xưa bên Tàu, nước Triệu (Thời U Mục Vương), nhờ có Lý Mục và Tư Mã Thượng là những người tài giỏi, yêu nước mà ngăn chặn được sự xâm lược của nước Tần. Thế nhưng vua Triệu tin dùng tên quan đứng đầu triều đình là Quách Khai, một kẻ tham lam. Gián điệp nước Tần đem biếu Quách khai một số lớn vàng bạc với yêu cầu vu cáo Lý Mục và Tư Mã thượng là bọn phản bội, chống lại nhà vua, để họ bị loại bỏ. Quách Khai nhận vàng bạc, thực hiện âm mưu, xui dục vua giết chết Lý Mục, đuổi được Tư Mã Thưọng. Kết quả quân Tần xâm chiếm nước Triệu một cách dễ dàng. Sau vụ này vua Tần nói : Ta chỉ bỏ ra ít vàng bạc mua được Quách Khai, dùng Khai để chiếm được Triệu, quá rẻ. Quách Khai hý hửng cho rằng đã lập công với Tần nhưng bị Tần đuổi đi, không dùng kẻ phản phúc. Quách Khai về quê, chở theo mấy xe vàng bạc. Giữa đường bị những người nghĩa khí giết hết cả nhà, lấy hết của cải.

Bình luận - Việc này đáng cho nhiều người Việt suy ngẫm. Nhưng những kẻ rắp tâm bán nước nghĩ rằng họ khôn hơn Quách Khai vì đã tuồn nhiều của cải và cho con cháu ra nước ngoài. Không đâu, chúng mày khôn, sẽ có người khôn hơn và trên hết, chúng mày đã gây ra nghiệp chướng, thế nào cũng chịu nghiệp báo. Hãy luôn nhớ rằng của cải do sức lao động và tài năng làm ra mới bền chặt, còn của phi nghĩa do gian lận, tham nhũng, tước đoạt thì chỉ làm giàu tạm thời, không đời chúng mày thì đời con, đời cháu cũng tiêu thành mây khói và chưa biết còn những thảm họa nào nữa.

Nguyễn Đình Cống

(FB Nguyễn Đình Cống)

Thursday, September 21, 2017



Nguồn : tintuchangngayonline.con

Đăng bởi Elvis Ất on Thursday, September 21, 2017 | 21.9.17


Những đại gia, cơ quan an ninh tình báo và các cấp tướng lãnh quân đội và công an dính líu vào những dự án xây dựng mờ ám này có lẽ chỉ thấy tiền hơn là an ninh lãnh thổ. Họ đã vô tình (cũng có thể là cố ý) tiếp tay cho người Trung Quốc chiếm đóng lãnh thổ Việt Nam một cách hợp pháp. Người nước ngoài có quyền định cư ở Việt Nam để sinh sống, nhưng sự hiện diện của “người” Trung Quốc, họ đến Việt Nam với những chủ ý rõ rệt : kềm chế sự phản kháng của người Việt Nam trước những ý đồ khống chế Đảng Cộng sản Việt Nam và chiếm đóng lãnh thổ trên đất liền và ngoài khơi.


LTS : Tiếp theo đây là những tài liệu rò rỉ từ  Bộ công an liên quan đến những vụ cậy quyền thế đầu cơ địa ốc và chuyển nhượng đất đai mờ ám ở Đà Nẵng.

Không biết vì lý do gì những tài liệu đóng dấu “tuyệt mật” được tung ra ngoài và được hệ truyền thông lề trái phổ biến rộng rãi, trong đó có Thông Luận. Nhưng có một điều chắc chắn đây là những bằng chứng “bán nước” của tập đoàn lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.

Chắc hẳn có nhiều người phê phán chúng tôi khiêng cưỡng, dựng đứng chuyện để nói xấu chế độ. Một cách khách quan, đây là những tài liệu lạm dụng quyền thế để làm giàu cá nhân hay cho tập đoàn địa ốc của các đại gia. Nặng hơn nữa, đây là những vụ mua chuộc ở cấp cao để lủng đoạn thị trường nhà đất, trong đó có tên tuổi những vị tướng công an và Tổng cục 5 tình báo. Nếu là một công dân thường, những hành động cấu kết này có thể bị kết tội rất nặng theo Bộ Luật hình sự. Nhưng nếu là đảng viên, nhất là đảng viên cấp cao, thì kẻ phạm tội là những cấp dưới, nghĩa là cán bộ cấp Phòng, Sở.

Tại sao cho đây là những bằng chứng bán nước ? Vấn đề cũng không giản dị như tìm cách kết tội cấp lãnh đạo. Phải nhìn xa hơn. Ai cung cấp tiền cho những đại gia địa ốc này xây dựng địa ốc ? Cho dù có trong tay hàng ngàn tỷ đồng Việt Nam, nghĩa là là vài chục triệu USD, những đại gia nhà đất ốc này không thể cùng một lúc xây dựng hàng chục cơ sở địa ốc đồ sộ như những tài liệu mật này tiết lộ. Phải có trong tay hàng tỷ USD mới đủ để đáp ứng nhu cầu vốn xây dựng.

Nhóm Công Lý (người tung ra những tư liệu mật này) cho biết Vũ Nhôm, tức đại gia Phan Anh Vũ, là người đứng đầu hàng loạt các doanh nghiệp xây dựng như công ty cổ phần Xây dựng Bắc Nam 79, Công ty cổ phần Nova Bắc Nam 79, công ty trách nhiệm hữu hạn I.V.C, công ty trách nhiệm hữu hạn Minh Hưng Phát, Công ty cổ phần Xây Dựng 79, Công ty cổ phần Đầu tư Nhất Gia Phúc, Công ty cổ phần Bất động sản Lighthouse Tuyên Sơn, công ty trách nhiệm hữu hạn Đầu tư Memory… Các công ty này đều được các chính quyền địa phương, đặc biệt là Đà Nẵng và thành phố Hồ Chí Minh quan tâm đặc biệt và dành cho nhiều ưu đãi. Bên cạnh đó, Vũ Nhôm cũng kết hợp cùng Bùi Cao Nhật Quân – đại thiếu gia của Novaland, để tạo thành “nhóm lợi ích”, tiến hành thâu tóm dồn dập các dự án kinh tế, đặc biệt là bất động sản và tài chính, ngân hàng. Trong đó phải kể đến việc chiếm đoạt hàng loạt các khu đất vàng và những thương vụ thâu tóm đình đám : Seaprodex, Saigon Bank, Đông Á Bank…

Ai đứng sau lưng cung cấp tiền cho những đại gia này xây dựng nhà cửa ? và xây dựng cho ai ở ? Trung Quốc.

Trung Quốc chỉ là một cách nói chung chung. Thực tế là những công ty xây dựng và ngân hàng Trung Quốc cấp vốn để những công ty Việt Nam đứng tên xây dựng. Cách hoàn vốn của những tập đoàn có gốc Trung Quốc này cũng rất đặc biệt : trả vốn và lãi bằng nhà đất, nghĩa là giao lại cho người Trung Quốc nhà cửa đã xây dựng bằng tiền của người Trung Quốc. Một cách có chủ ý, qua cách thu vốn kiểu này, người Trung Quốc trở thành những sở hữu chủ bất động sản ở Việt Nam một cách hợp pháp. Và tình trạng này đang xảy ra tại khắp nơi trên lãnh thổ Việt Nam.

Nếu nhìn kỹ lại những dự án đầu tư tại Đà Nẵng hiện nay, gần như toàn bộ là vốn Trung Quốc (đôi khi đội lốt doanh nghiệp người Hoa gốc Đài Loan, Hồng Kông hay Singapore). Đây là lo ngại lớn.

Cũng nên biết, Đà Nẵng có một vị trí địa lý chiến lược quan trọng, cả về quân sự lẫn kinh tế. Không phải tình cờ mà quân đội Mỹ đổ quân vào Đà Nẵng xây dựng căn cứ quân sự trong những ngày đầu của cuộc chiến Việt Nam 1960-1975. Đà Nẵng là cửa ngõ ra quần đảo Hoàng Sa, gần hơn đảo Hải Nam. Hiện nay cư dân gốc Trung Quốc hiện diện rất đông trong và ngoài Đà Nẵng, sinh sống bằng đủ loại nghề, từ buôn bán tiểu thương, hàng quán, dịch vụ du lịch, trồng rau quả đến buôn bán sĩ, khách sạn, khu giải trí, công nghiệp nặng và công nghiệp chế biến. Nhưng mục đích chính của “người” Trung Quốc ở Đà Nẵng là chiếm giữ những vị trí chiến lược quan trọng như vùng rừng núi Bà Nà, bán đảo Sơn Trà, và trong những ngày sáp tới đảo Ly Sơn.

Những đại gia, cơ quan an ninh tình báo và các cấp tướng lãnh quân đội và công an dính líu vào những dự án xây dựng mờ ám này có lẽ chỉ thấy tiền hơn là an ninh lãnh thổ. Họ đã vô tình (cũng có thể là cố ý) tiếp tay cho người Trung Quốc chiếm đóng lãnh thổ Việt Nam một cách hợp pháp. Người nước ngoài có quyền định cư ở Việt Nam để sinh sống, nhưng sự hiện diện của “người” Trung Quốc, họ đến Việt Nam với những chủ ý rõ rệt : kềm chế sự phản kháng của người Việt Nam trước những ý đồ khống chế Đảng Cộng sản Việt Nam và chiếm đóng lãnh thổ trên đất liền và ngoài khơi.
Nếu không gọi những hành động mua bán, chuyển nhượng đất đai mờ ám của những thành phần tham nhũng này là bán nước thì gọi là gì, dù là gián tiếp ?

Những bài viết và tư liệu dưới đây sẽ giúp người đọc thấy rõ hơn những ý đằng sau của chúng.

Nguyễn Văn Huy

******************

Kỳ một

Thứ trưởng công an Trần Việt Tân đã tặng AV75 Phan Văn Anh Vũ những gì ?

Từ bài viết này, nhóm Công Lý sẽ công khai một số tư liệu mật của chính quyền như một câu trả lời cho thắc mắc vì sao tình báo viên AV75 (tức Phan Văn Anh Vũ, sinh năm 1975) có khối tài sản lên tới cả trăm nghìn tỷ đồng.

Dưới danh nghĩa công ty bình phong của Tổng cục Tình báo cùng thủ đoạn tiền – gái để nắp thóp chính quyền, AV75 tha hồ vơ vét đất đai, thâu tóm doanh nghiệp, ngân hàng để trở thành tên mafia giàu có nhất Việt Nam.

Dưới đây là chỉ một số văn bản điển hình trong số hàng trăm tư liệu tương tự do thứ trưởng công an Trần Việt Tân ký tặng cho AV75, chưa kể những ông tướng khác mà chúng tôi sẽ đề cập trong những kỳ tới.





Nhóm Phóng viên Công Lý

Nguồn : Dân Luận, 06/05/2017

********************

Tướng ăn tạp Bùi Văn Thành đã tặng gì cho AV75 Phan Văn Anh Vũ ?

Khi thứ trưởng công an Trần Việt Tân chuẩn bị hạ cánh khẩn cấp, tình báo viên AV75 Phan Văn Anh Vũ đã tiếp cận và dễ dàng nắm thóp ông tướng công an nổi tiếng ăn tạp Bùi Văn Thành, bằng thế mạnh gái – tiền.



AV75 và NQ82 Bùi Cao Nhật Quân (thiếu gia Novaland – tình báo viên đang làm sốt google, facebook thời gian qua với scandal sex bẩn thỉu) đã được tướng Bùi Văn Thành xem như người nhà.





Với chuyên môn hậu cần của Bộ công an nên AV75, NQ82 được tướng Thành tạo “điều kiện” để tiếp tục vơ vét bất động sản, hoặc sang tay kiếm hàng trăm tỷ đồng cho mỗi phi vụ, hoặc dùng danh nghĩa Novaland để xây dựng, kiếm lời phi mã. Chỉ nêu điển hình một số hình ảnh và tư liệu sau đây để độc giả được rõ :


Trung tướng, Thứ trưởng Bùi Văn Thành sinh năm 1958, quê tại Xóm Bùi, Khánh An, Yên Khánh, Ninh Bình.

Trước khi được bổ nhiệm vào chức vụ Thứ trưởng Công an, ông là Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Kỹ thuật Bộ Công an, hàm Đại tá (sau thăng Thiếu tướng).

Năm 2014, ông được Thủ tướng Chính phủ Việt Nam bổ nhiệm vào chức vụ Thứ trưởng Công an và được Chủ tịch nước thăng quân hàm Trung tướng.

Nhóm Phóng viên Công Lý

Nguồn : Dân Luận, 07/05/2017

>********************

Tướng tình báo Phan Hữu Tuấn, Tướng hậu cần Ksor Nham tiếp tay cho AV75, NQ82 cướp đất như thế nào ?

Kỳ này, nhóm Công Lý tiếp tục công khai một số tư liệu mật do Trung tướng Tình báo Phan Hữu Tuấn và Trung tướng Hậu cần Ksor Nham ký giúp cho AV75 Phan Văn Anh Vũ và NQ82 Bùi Cao Nhật Quân.

AV75 Phan Văn Anh Vũ mượn danh nghĩa bình phong cướp trắng tài sản quốc gia, giúp cho Vũ nhôm trở thành ông vua không ngai của Đà Nẵng và sau đó là tay trùm mafia khét tiếng mà ai cũng sợ.


Căn biệt thự ở Quận 2, nơi tập kết dàn siêu xe trăm tỷ của thiếu gia Bùi Cao Nhật Quân được chọn làm điểm tuyển lựa chân dài. Nguồn : MafiaVietnam



Còn NQ82 Bùi Cao Nhật Quân chỉ là một tay thiếu gia ăn chơi trác táng leo chễm chệ lên top những người giàu nhất trên sàn chứng khoán. Chỉ xin trích một số tư liệu sau trong số hàng trăm văn bản tương tự, mời độc giả xem xét và miễn bình luận.


AV75 Phan Văn Anh Vũ và NQ82 Bùi Cao Nhật Quân trong một chuyến dẫn thư ký đến ký “hợp đồng” với tướng Ksor Nham, Phó Tổng Cục Trưởng, Tổng Cục Hậu Cần, Bộ công an Việt Nam





Nhóm Phóng viên Công Lý

Nguồn : Dân Luận, 08/05/2017

(Tiin24h)