Thursday, July 19, 2018

  • SỰ THẬT VỀ CÁI CHẾT CỦA ĐẠI ÚY QUÁCH DƯỢC THANH. -  Trương Minh Hòa -
   Một người tên là HOÀNH NGUYỄN, có viết bài về đại úy Quách Dược Thanh, sĩ quan tốt nghiệp trường Đại Học Chiến Tranh Chánh Trị, có đăng tên tờ Việt Báo, Điện Báo Ánh Dương, Nhật Báo Người Việt....có khả năng gây những ngộ nhận do nhiều sự kiện không đúng, một phần đúng và một phần không đúng, không thể gọi là sự thật, nên tôi xin có vài ý kiến đóng góp trong bài viết nầy, với tư cách là người thân cận với đại úy Quách Dược Thanh là người sống cùng liên đội tù, cũng là một đàn em thuộc khóa Nguyễn Trải. Tôi có viết một bài" để trả lời câu hỏi: ai giết cha tôi?", đăng trên một số trang mạng, nay cảm thấy chưa đầy đủ, nên xin viết thêm bài nầy, nhằm bổ túc những thắc mắc và những điều chưa nói hết. Vì bài của Hoành Nguyễn đã phổ biến khá rộng rải qua nhiều tờ báo, trang mạng...nên người đọc, người ngoài cuộc khó phân biệt đâu là sự thật. 

Trước hết, tôi thấy cái tên Hoành Nguyễn hoàn toàn xa lạ ( nếu là bút hiệu thì tôi không thắc mắc). Xin hỏi tác giả Hoành Nguyễn ở tù trại Chi Lăng, Vườn Đào... ở liên đội nào?. Vì trại Chi Lăng được gọi là Liên Trại 3, trại tù thuộc quyền quản lý của quân khu 9 Việt Cộng, sau dời về Vườn Đào vì tình hình an ninh biên giới; tôi nhớ hàng đêm nghe tiếng súng nổ xa xa ở vùng Thất Sơn mà lòng mong cho trận chiến đến đây để thoát cảnh" các chậu chim lồng" và từ đó anh em thành lập ra một Tổ Chức không tên, theo hệ thống" nhất đầu chế", vì tình hình ăn tên rình rập, tổ chức nầy không ghi bằng giấy mực, không có tên, tất cả chỉ nhớ trong đầu, là biện pháp an toàn trong trại tù. Trung tá Nguyễn Đức Xích là người âm thầm tổ chức, tôi được anh giao nhiệm vụ: săn tin tức qua các cuộc thăm nuôi, ghi nhận những thằng tù làm ăn tên ( anh Xích gọi là CHÓ SĂN) để chờ khi Miên đánh tới là mình cũng đứng dậy, tôi có trí nhớ khá dai nên được giao công tác nầy, lợi dụng sự hiểu biết chút khoa chửa bịnh bằng bấm huyệt( Shiatu), cạo gió, châm cứu...nên tôi có điều kiện thi hành công tác bí mật, qua mắt bọn chó săn. Tổ chức chỉ biết anh Xích, và anh tổ chức nhiều người khác trong vòng bí mật. Anh cho biết:" anh chỉ biết tôi, và tôi biết tất cả, có thể anh gặp những người cùng tổ chức, nhưng khi hữu sự mới tập trung và nhận ra nhau" để bảo toàn bí mật, khi tổ chức bị bể, ngoài trừ anh Xích khai là chết cả đám, nhưng anh không khai bất cứ ai, dù bị Hai Thâu và đám cán bộ đánh đập dã man, đem nhốt vào Cornex và sát hại. Tôi được anh Nguyễn Đức Xích, Quách Dược Thanh huấn luyện, học tập ngay trong tù để chờ cơ hội hành động, anh Xích khuyên tôi nên đọc sách Việt Cộng càng nhiều và anh nói một câu:" muốn chống Cộng, anh phải biết chủ nghĩa Marx Lenin giỏi hơn một chính ủy Việt Cộng". Nhờ hai anh huấn luyện nên tôi có được một số kiến thức để tìm ra cái Dỏm của chủ nghĩa Cộng Sản, bổ túc thêm những gì đã được học ở trường Đại Học Chiến Tranh Chánh Trị Đà Lạt trước đây. Tổ chức tạm ngừng hoạt động từ khi dời về Vườn Đào, nhưng anh em vẫn liên lạc và công tác huấn luyện vẫn còn, hai anh có cái nhìn rất xa, nếu mai nầy anh em được thả về, nếu còn sống, thì vẫn tiếp tục con đường chống Cộng. Tổ chức tan hàng sau ngày hai anh bị giết, nay vấn đề bí mật nầy cần nên" bật mí" để nói về những hoạt động chống Cộng trong tù, dưới sự khủng bố tinh thần của giặc Cộng, thời gian gần 30 năm, tôi không dấu làm gì ( tôi có nói với anh Nguyễn Đức Đơn về tổ chức nầy, và anh coi tôi là đứa em thân mến, dù chưa gặp nhau. Tôi hối hận là chưa gặp được anh Đơn thì anh qua đời đột ngột, anh chưa đọc quyển sách của tôi, thật là đáng tiếc).

Liên trại 3 có 3 liên đội:


-Liên đội 3: do thượng úy Trần Sanh, tức là Chín Sanh ( lùn mã tử) quê ở Vĩnh Bình là liên đội trưởng. Phụ tá có trung úy Trần Khen, tức là Tư khen ( người đến bắt anh Xích sau mùa nước lụt) và một cán bộ nữa là Trần Nguyện, tức là Tám Nguyện. Liên đội nầy tạp nhạp, gồm một số ông tá giải ngũ, tại chức, cấp úy ( thành phần nguy hiểm còn lại ở miền Nam), nổi bật là đại tá Phạm Chí Kim, tỉnh trưởng Kiến Hòa là sĩ quan cao cấp nhất, với vài sĩ quan tỉnh Kiến Hòa như: trung tá Thu ( quận trưởng), thiếu ta Nô ( quận trưởng), cha con thiếu tá Quận ( con là đại úy Mẩn) đều đầu bạc trắng như nhau do uống Hà Thủ Ô mà không biết tinh chế. Ngoài ra còn có: bác sĩ thiếu tá Lưu Hữu Lộc ( em ruột của nhạc sĩ Lưu Hữu Phước), trung tá y sĩ tiểu đoàn 9 quân y Trần Văn Đổ ( không phải là Lê Văn Đổ như Hoành Nguyễn viết), thiếu tá y sĩ Trương Văn Liêu, thiếu tá y sĩ Tôn Thất Lai ( nghe đâu ông nầy có quan hệ gia đình với bác sĩ Tôn Thất Tùng, bộ trưởng y tế của V.C?), trung tá Nguyễn Thời Rê ( giải ngũ, nguyên tỉnh trưởng Châu Đốc)...

-Liên đội 4: đa số là cấp úy, rất khắt nghiệt, do tên thượng úy SÁU ÂN ( gốc quê quán với Hồ Chí Minh), tôi không rành lắm, vì không dám qua đây sợ bị ăn ten.

-Liên Đội 5: cũng đa số cấp úy, do thượng úy Tư Sử, người có máu văn nghệ, nên tù không bị gò bó. ( tôi không rành, chỉ biết thế thôi)

   Bộ chỉ uy liên trại 3 gồm:Chánh ủy Trần Thâu, tự Hai Thâu ( chúng tôi gọi là Hai Răng Vàng) với câu:" Hai Thâu giảng bài như chăn trâu nói chuyện". Thượng úy Trần Minh, tức là Ba Minh, phụ tá chính ủy, là người có bằng Diplôme thời Tây, theo Việt Minh, tập kết ra Bắc, học trường Nguyễn Ái Quốc, quân hàm học vị" phó tiến sĩ chính trị", có gia đình ở Cần Thơ, theo Thiên Chúa (đạo dòng), có người em làm linh mục. Chính vì cái gốc đó mà hắn không lên cao, nên oán hận gia đình. Tôi biết được là nhờ niên trưởng Quách Dược Thanh cung cấp, vì Ba Minh thường xuống đánh cờ, theo dõi tư tưởng, lợi dụng lúc đánh cờ, anh Thanh khai thác nên chúng tôi mới có những tin tức tình báo quan trọng" biết người, biết ta". Thủ trưởng trại là thiếu tá Nguyễn Thanh Xuân, tự là Ba Xuân, ông nầy vô quyền, sau năm 1978, được điều động qua Miên, vì ông nói được tiếng Kampuchea.

   Nhớ lúc ở Chi Lăng, có ngôi nhà Đá, nghe đâu, thì trước đây là phòng truyền tin của Trung Tâm Huấn Luyện Chi Lăng, sau 30-4-1975, được dùng làm nơi nhốt người phạm kỷ luật, đa số là trốn trại bất thành, tôi không nghe ai tên Hoành Nguyễn nằm trong nhà Đá, chỉ biết thiếu úy ĐÀO BÁ KẾ, ở Liên Đội 5, trốn trại bị bắt và nhốt ở đây, Đào Bá Kế, thiếu úy Dù, là người yêu nước, sau khi đến trại tỵ nạn Thái Lan, không đi định cư, sai lầm gia nhập Mặt Trận Hoàng cơ Minh, lấy tên là Trần Quang Độ, về nước trong đợt cuới cùng Đông Tiến 3, bắn hết đạn, bị bắt từ 1989 nhốt ở Hỏa Lò? Ở Chi Lăng có vụ trốn trại ly kỳ của trung úy Đặng Hiếu Sinh ( cùng khóa với tôi) anh ở Liên Đội 5, hiện định cư ở Hoa Kỳ, là chủ bút tờ nguyệt san Ca Dao ở Hougton texas. Vụ trốn trại của nhóm trung úy Huỳnh Thanh Soul ở liên đội 4 bị bể, anh và một số người bị bắt, đánh đập tàn nhẩn. theo tin tức thì anh Soul trốn trại, lên Thất Sơn, nhập với lực lượng kháng chiến Hòa Hảo do Lê Văn Mộng chỉ huy? Tôi có người bạn là anh Mới trong nhóm, anh bị đánh dập gan và chết sau đó. ( anh Mới là người Hòa Hảo, thân với trung úy Trí Ống Vố).

    Tôi với anh Quách Dược Thanh, Nguyễn Đức Xích và một số anh em trong nhóm ở liên đội 3 sinh hoạt lén lúc, học hỏi và có những quan hệ bí mật. Nên biết nhiều vấn đề, tác giả Hoành Nguyễn nói Sáu Oanh, tôi không nghe ( chỉ có thượng úy Sáu Ân thôi). Việt Cộng muốn giết những người tù được coi là nguy hiểm để diệt trừ hậu hoạn, nên lúc liên trại 3 gần giải tán, thì giết anh Nguyễn Đức Xích, đương nhiên là Quách Dược Thanh thừa biết tới phiên mình, nên dùng 10 viên thuốc dốt rét Chloroquine tự tử, anh em chung quanh hay được, đưa vào bịnh xá cứu cấp ( tôi không nghe chuyện tên Chín Sanh giựt cây kim vô nước biển để giết anh Thanh, không biết nguồn tin nầy ở đâu? Chứ tôi rất quen biết, giao tình với bác sĩ Trương Văn Thành ( sĩ quan quân y sư đoàn 7, là người cùng nhóm Hòa Hảo-Công Giáo, nghe đâu anh qua đời tại Việt Nam?), tôi không nghe anh Thành nói gì, dù chúng tôi tâm sự, trao đổi những tin tức hàng ngày sau mỗi lần có người thăm nuôi. Mặt khác trong trại đâu có thuốc, chỉ có số ít Aspirin, ngay cả bác sĩ Thanh khi cảm vũng nhờ tôi cạo gió, nên lấy đâu ra nước biển để truyền cho anh Thanh?. Vụ anh Quách Dược Thanh tự tử, tôi và các bạn trong nhóm không ngạc nhiên, anh trăn trối trước là: lúc nào cũng giữ 10 viên thuốc để phòng khi hữu sự, sau khi anh uống thuốc, chúng tôi mới hiểu được thâm ý của anh. 

Trước khi tự tử, anh Thanh viết một bức thơ, nhắn gởi thượng úy Ba Minh lo dùm vợ con, anh Thanh nói nhiều lần với tôi là kế" DI HỌA ĐÔNG NGÔ" , tức là sau khi anh chết, tụi Việt Cộng bị xào xáo, chia rẻ....Còn vụ Đại úy Quách Dược Thanh tố cáo Chính Sanh về tham nhũng BỘT NGỌT, hoàn toàn sai và không thể tin được: khi dời về Vườn Đào, Quách Dược Thanh bị giao cho công tác làm đài phát thanh, đặt tại bịnh xá ( gần cái ao lớn), Anh biết không thể từ chối, do chính Ba Minh chỉ định, từ chối là" chống lại nhà trại và cách mạng", nên có tâm sự với tôi; một điều dễ nhận ra là: anh Thanh không có viết bất cứ bài nào để đọc, đa số các bài viết đều do một số tù cải tạo tiến bộ như: trung úy Nguyễn Văn Rê ( Rê Hô, quân cảnh), trung úy Phạm Hồng Ân ( hải quân, quê ở Cà Mau, tôi biết nhưng không liên lạc vì anh nầy tiến bộ, nghe nói anh qua Mỹ?), Trịnh Ngọc Luyện ( sau lên Xuyên Mộc, làm đội trưởng 32, khu C)....do đó anh Thanh nào biết gì vụ bột ngọt mà báo cáo với Ba Minh. Mặt khác, bột ngọt giá cao, khang hiếm, làm gì tù có" chế độ" cao như vậy? Một điểm phi lý nữa là Quách Dược Thanh không nằm trong toán NHÀ BẾP, thì biết gì về vụ bột ngọt mà báo cáo với Ba Minh?

   Ở trại Vườn Đào có vụ đi vào nhà kỷ luật Cornex: ( một đặt ở bên hông bịnh xá, kế là Canteen, cái thứ hai đặt ở ngay cổng ra vào, tôi biết cái nầy nhốt anh Thanh, không biết sau khi đi về Xuyên Mộc, anh bị đưa đi cornex nào?) Số là sau khi Nguyễn Đức Xích bị bắt, đánh đập, nhốt ở Cornex sát bịnh xá, vào tết năm 1978, các anh em thăm nuôi, có gởi mới thức ăn, thuốc men để tiếp tế cho anh Xích, qua sự giúp đở và tổ chức của đại úy bác sĩ Trương Văn Thành. Vụ đó đổ bể, nhiều anh em bị đưa vào cornex nhốt 10 ngày, trong đó có bác sĩ Thành, thiếu tá Nguyễn Văn Thà ( quận trưởng, mới chết ở Úc tháng 11 năm 2007), thiếu tá Thăng ( hớt tóc), tôi có người bạn thân là trung úy Lữ Phùng Quang ( ban 2 chi khu Châu Đốc) bị dính vào vụ đó. Trong trại Vườn Đào, tôi không nghe ai là Hoành Nguyễn nằm cornex, nếu ở liên đội khác thì tôi không rành?)

  Vụ bánh mì, là cái lý do để Lê Ngọc Từng trốn...thưa Hoành Nguyễn, ở trại Chi Lăng tù ăn gạo đỏ mụt, lên đến Vườn Đào, ban đầu ăn cơm thời gian ngắn sau, các cơ quan từ thiện (đa số của Hoa Kỳ) chi viện, Trại lấy gạo nuôi bộ đội xâm lược Kampuchea và dùng bột mì nuôi tù; tôi còn nhớ là nhà bếp nhồi bột mì thành cục, hấp và phát 2 cục bằng nắm tay mỗi ngày, chứ trại không có" chế độ" lò bánh mì ở nơi khác làm và mang về cho tù ăn ( Việt Cộng đâu có nhân đạo như thế?), sau đó ăn toàn bo bo vì hết bột mì.

 Ba Minh ở lại trại tù tới ngày cuối cùng, chính tôi là người thấy hắn trước 2 ngày khi bị đưa đi Xuyên Mộc. Khi tôi đi 2 ngày thì Quách Dược Thanh bị bóp cổ chết, dù không nhìn thấy, nhưng sau nầy được người bạn cùng khóa là Lê Quang L.. ở liên đội 5 kể lại. Hồ sơ khai bịnh để lấy 6 cây vàng hoàn toàn không có cơ sở: dù trong trại có trung tá bác sĩ Trần Văn Đổ ( chúng tôi gọi đùa là Thạc sĩ Y Khoa), nhưng mọi quyết định y khoa đều do bác sĩ của Trại là BA CHIÊU, một tên giao liên thời đánh Tây, dùng sai vặt, là thuộc hạ của thiếu tá Huỳnh Văn Tư ( tự là Tư Philip), là đại đội trưởng trong tiểu đoàn 307, ông bị thương đui một con mắt, sau về với quốc gia, là trong quân khu 4 về Bình Định Phát Triển. Thiếu tá Tư cũng nằm trong nhóm Nguyễn Đức Xích-Quách Dược Thanh, nên tôi biết rành, thỉnh thoảng tên bác sĩ Ba Chiêu lén đến gặp ông thầy cũ, nhét vào bánh thuốc, nửa kí đường tán...giấy chứng nhận của trung tá y sĩ" Ngụy" Trần Văn Đổ không có giá trị và dĩ nhiên là trung ương cũng không tin, đó là chuyện hoàn toàn phi lý. 

   Sau khi ra tù, ai cũng bị quản chế, trù dập, nên tin tức anh em không biết, tuy nhiên không hiểu tại sao Hoành Nguyễn lại biết khá rõ về vụ bác sĩ Đổ bị đám Chính Sanh hạ độc?

 Tôi có gặp một người bạn tù tên Nguyễn Tiến Ứng, ở Úc, anh cho biết là trung tá Đổ có ba vợ, ghe nhau gì đó, nên tự tử? Hoành Nguyễn là ai mà biết quá rõ những chuyện Tù không thể biết, vì nó nằm ngoài vòng rào: như chuyện Hai Thâu mời Ba Minh ăn cơm, mà Ba Minh từ chối?.

Tôi không muốn gởi cho báo Người Việt, vì báo nầy hàng hai, phỉ báng cờ vàng, là hồn thiêng sông núi, qua vụ cái chậu rửa chân, bài thơ của Chiêm Tinh Gia" vô thần" chúc tết bọn đàu đảng cướp Việt Cộng....nên đăng bài nầy tại tờ báo Người Việt dễ bị các chiến hữu và những người quốc gia hiểu lầm, do đó tôi chỉ gởi cho các tờ báo chống Cộng thật sự, báo nào tôi gởi là chống Cộng. Tóm lại, bài viết về Quách Dược Thanh của Hoành Nguyễn có nhiều đều cần làm sáng tỏ, sau cái chết của anh Xích, Thanh, Việt Cộng tung hỏa mù để làm cho các chết hào hùng, bị hiểu lầm mang tính cách thấp hèn, hình sự, tư thù là: vì báo cáo bột ngọt, hay 6 cây vàng...chớ không phải do các anh hiên ngang chống Cộng trong tù, hay đây là chủ trương của Việt Cộng, muốn thanh toán hết nhửng người có khả năng trước khi trại Vườn Đào giải tán.

 Việt Cộng giết người xong thì lại đổ thừa cho cấp dưới làm sai, như đại tá Bùi Tín binh vực cho vụ thảm sát Mậu Thân.  Tôi là người trong cuộc, có trách nhiệm phải nói lên sự thật, để linh hồn những người vị quốc vong thân, anh hùng dân tộc, hiên ngang đương đầu với giặc Cộng dù nằm trong tay chúng.

 Hy vọng bài viết nầy đánh tan tất cả những tin đồn vô căn cứ và những bôi nhọ đầy ác ý của kẻ thù, hay người không am hiểu, chỉ nghe tin đồn mà viết, e là thiếu trung thực, sự sai lạc nầy gây ngộ nhận và vô tình lọt vào ly gián kế của giặc Cộng. Ghi chú: tôi đã liên lạc với một số anh cùng trại, thuộc Liên Đội 3, biết anh trung úy Nguyễn Chí Thành ( tự là Thành Xe Lôi, hay Thành Sốt Rét) là tổ trưởng của hai anh Nguyễn Đức Xích và Quách Dược Thanh, anh Thành nằm giữa hai anh Thanh và Xích../.

Trương Minh Hòa

No comments:

Post a Comment