Thursday, February 5, 2015

NGHIỆP QUẢ CỦA DÂN VIỆT QUÁ NẶNG !
- Ở đời có vay có trả (mình ko vay thì ai đòi nợ mình) .
I/ Ông Hùng Vũ - một cư dân ở San Gabriel Valley thuộc Los Angeles County - nói : 
“. . . Tôi là một trong những người may mắn được được di tản sang Mỹ năm 1975 bằng (máy bay) không vận C-141 của Hoa Kỳ. Tôi rất may mắn hơn nhiều người. Nhưng kinh nghiệm của tôi sau 40 năm ở Mỹ, THÀNH CÔNG tất cả mọi thứ, có một điều tôi nhận thấy là tôi đã mất TÌNH QUÊ HƯƠNG . Và tôi không hề có HẠNH PHÚC . Và tôi không thể thấy được TÌNH ĐỒNG HƯƠNG của những người ở bên Mỹ, ngay cả trong gia đình tôi, tôi cũng thấy nó biến đổi rất nhiều. Tôi chỉ mong tất cả những người may mắn sang Mỹ hiểu rằng lý do chúng ta được sang đây là bởi vì chúng ta là những người tị nạn, chúng ta có bổn phận cứu giúp những người còn lại ở Việt Nam. . . ”
http://www.rfa.org/…/…/ngoc-lan-01292015-01302015124428.html
NHẬN XÉT : trên FB này , tôi đã nhiều lần viết , hậu quả của nhiều thập niên sống trong chiến tranh (bắt đầu từ 1945 và kết thúc vào 1975) , trải qua nhiều giai đoạn đau thương , bị lường gạt bởi nhà cầm quyền cộng sản (thông cáo trình diện học tập mang theo 10 ngày ăn (mà đi 'mút mùa Lệ Thủy') , thông cáo ko đổi tiền (mà sau đó lại đổi tiền) , v.v...) , bị đánh tư sản , bị tịch thu nhà cửa , bị đi tù , bị BẠN BÈ gạt khi góp tiền vượt biên , bị CA bắt dù đã mua bãi , v.v... nên người VN từ trong nước lẫn hải ngoại , một số lớn KHÔNG TIN TƯỞNG LẪN NHAU , DẪN ĐẾN KHÔNG THƯƠNG YÊU , GIÚP ĐỞ LẪN NHAU , v.v...
Có thể , 1 số bạn cho là tôi đã quá BI QUAN , YẾM THẾ , v.v... vì bản thân đi tù , gđ mất hết tài sản , ko phải là người thành công tại mỹ vì sang mỹ năm 1994 ở độ tuổi 47 đầy bịnh tật , v.v... Nay một người thành công như ông Hùng Vũ mà cũng nói như tôi !!!
Tất cả là do NGHIỆP QUẢ (karma) của dân Việt quá nặng nề ! 

====
II/ Chuyện dài về cô single mom .
- Phước bất trùng lai , họa vô đơn chí .
- Phận gái 12 bến nước , trong nhờ đục chịu .
- Trong số ng thân của bạn , có ng kiếp trước là KẺ THÙ , nay họ đầu thai làm ng thân để trả thù -- Kinh Phật .
1/ Mới đây , chiếc xe của ba cô , (Ford đời 1994) , đậu tại parking của chúng cư , bị trộm lấy dù đã khóa tay lái . Cách đây vài ngày , CS cho biết đã thấy xe và kéo về một bãi xe của CS gần nhà tôi . Cô đã đóng 213 đô , (tiền công cho cs tìm xe) , cộng thêm phí đậu xe 2 ngày tại bãi là 85 x 2 = 170 đô ; tổng cộng 383 đô . Sau đó cô mua 1 khóa tay lái hiệu Club 30 đô . Tính ra cô tốn trên 400 đô , đủ mua 1 iPad Air 10 inch . Đúng là "chó cắn áo rách" !
2/ Anh chồng từng bỏ đi từ hơn ba năm nay , nay đã trở về : (cô cho biết) hai ng đã tìm hiểu nhau gần MƯỜI LĂM NĂM trước khi cưới nhau . Sau khi qua mỹ theo diện con HO , cô về VN làm đám cưới với y , đã chung sống vài tháng và sau đó sang Mỹ đẻ con (thằng bé nay được 13 t) . . . Cô bảo lãnh y sang Mỹ . Qua Mỹ đc vài tuần , anh ta bỏ nhà đi bang khác . . . 
Sau cuộc tình đổ vỡ này , cô gần như KHÔNG TIN TƯỞNG MỘT AI và SỢ SỆT (phobia) MỌI THỨ . Đúng là "mèo bị phỏng thấy nước lạnh cũng sợ" !
( Thằng nhỏ hiện bị stress nặng , suốt ngày chơi game , bỏ ăn bỏ uống ; trừ lúc đi học , nó ko đi ra ngoài  , ko có bạn bè chi hết . . . Ko cần là BS , tôi cũng biết nó bị TRẦM CẢM (depression) nặng . . . Tôi khuyên cô gặp counselor của trường để tìm sự giúp đở vì cô ko thể dạy/quản lý (handle) nó . . . bản thân cô cũng bị stress nặng , thỉnh thoảng hét lớn "tại thằng quỷ đó mà cháu khổ , nó bỏ nhà 3 năm ko gửi 1 đồng nuôi mẹ con cháu , v.v..." . Tôi bảo cô đến bv tâm thần nhờ giúp đở : tôi có kinh nghiệm về bịnh này vì bị trầm cảm từ nhỏ , do bịnh về thể chất (physical defect) chứ không bị rối loạn về tâm thần (mental disorder) như bị vợ , chồng , ng yêu bỏ rơi , v.v...
Thấy thằng nhỏ bịnh tình như vậy mà tôi ko giúp đở đc , tôi cũng khó chịu . BS cho nó thuốc trị trầm cảm . . .
Như đã nói , tôi đang là cán sự xã hội không lương cho bốn "khách hàng" : 1 là ông mỹ đen , ông này dễ giải quyết ; riêng ba người vn còn lại rất khó giải quyết .
- cô single mom .
- anh bạn trẻ 44 t , có bằng về computer technology , thất nghiệp mờ mắt , đi bưng phở mà cũng ko làm lâu dài  ; lúc ở chùa , lúc ở nhà bạn , thỉnh thoảng ở nhà tôi 1-2 đêm . . . Nghe ng ta nói , y nghiện cờ bạc .
- một người quen ở CND , cũng giống như anh bạn trẻ trên : thất nghiệp dài dài , may là có housing của CP . . . 
Họ đều là NẠN NHÂN của một cuộc chiến OAN NGHIỆP giửa những người cùng màu da , tiếng nói nhưng khác nhau về ý thức hệ , kéo dài từ 1945 tới bây giờ , dù từ nhiều năm ko còn tiếng súng , nhưng THÙ HẬN thì không dễ dàng chấm dứt !
Tôi cố gắng HẾT SỨC để thay đổi hay cải thiện nghiệp quả của ba ng mà còn quá khó khăn , huống hồ gì thay đổi NQ của cả một DÂN TỘC như VN !

No comments:

Post a Comment