GIÁO SƯ DAVID RAY GRIFFIN: BẰNG CHỨNG chính nhân viên nhà nước Mỹ Bush xắp đặt vụ khủng bố 911-năm2001
 GIÁO SƯ DAVID RAY GRIFFIN: BẰNG CHỨNG chính nhân viên nhà nước Mỹ Bush xắp đặt vụ khủng bố 911-năm2001 (Evidence that US Officials Planned and Executed the Attacks) 
 Trong
 suốt 8 năm qua, biến cố ngày 11-tháng 9- năm 2001 đã thay đổi toàn diện
 cấu trúc quyền lực quốc gia lẫn quốc tế. Trong nội bộ quốc gia, không 
chỉ riêng nhà nước Mỹ, mà TẤT CẢ CÁC NHÀ NƯỚC không chỉ đều đồng bộ tự 
gia tăng thêm quyền lực của mình mà còn được MẶC NHIÊN CHÍNH ĐÁNG HÓA 
VIỆC BẮT BỚ TRA TẤN NHỮNG THẾ LỰC ĐỐI KHÁNG, CHỈ TRÍCH PHÊ PHÁN NHÀ 
NƯỚC.. Nói cách khác, nền dân chủ bị soi mòn khắp nơi, bởi TINH THẦN DÂN
 CHỦ, DÂN TRÍ sa sút do tâm lý sợ hãi từ những chiến dịch khủng bố tinh 
thần từ CHÍNH CÁC NHÀ NƯỚC, CƠ QUAN AN NINH. Sự kiện 911 và thái độ hnh 
xử của Mỹ cũng giúp các chế độ ĐỘC TÀI MAN RỢ như Trung Cộng, Viêt Nam 
v.v chính đáng hóa chính sách bắt bớ, tra tấn, đàn áp ĐỐI KHÁNG nhân 
danh "ổn định trật tự chống bạo loạn khủng bố" của họ.
 Về
 mặt đối ngoại, Mỹ và các cường quốc quân sự đồng minh của họ mặc nhiên 
tự cho mình cái quyền được tấn công trước để ĐÁNH PHỦ ĐẦU (pre-emptive 
doctrine) và ĐÁNH TRƯỚC ĐỂ NGĂN NGỪA (preventive doctrine)- LHQ- 
HĐBALHQ- hầu như tê liệt.. Tình hình thế giới căng thẳng hơn cả thời 
chiến tranh lạnh từ khi Mỹ dùng lý cớ 911 để xâm lược A Phú Hãn, rồi 
Iraq, rồi Pakistan và vẫn đang tiếp diễn chưa chấm dứt..và cuộc chiến 
với Batư có thể sẽ xảy ra nay mai..Hàng triệu người dân vô tội Iarq, A 
Phú Hãn chết oan, hàng trăm tỉ mỹ kim đã hao tốn vào cuộc chiến, và cũng
 hàng trăm tỉ tiền lời được đẻ ra cho các đại công ty An Ninh-sản xuất 
vũ khí của Mỹ....thế nhưng "thủ phạm chính" Osama Bin Laden vẫn khơi 
khơi đi lòng vòng , lâu lâu lại thẩy ra một cuộn băng ghi âm hăm dọa 
nhăng đe dọa cuội để TIẾP TỤC nhắc nhở quần chúng Mỹ về MỐI ĐE DỌA KHỦNG
 BỐ trong mục tiêu CỦNG CỐ LÝ LẼ và CHÍNH ĐÁNG HÓA VIỆC XÂM LƯỢC của 
MỸ..
 6- Bằng chứng chính nhân viên nhà nước Mỹ đã Hoạch Định và Thực Hành vụ Khủng Bố 911.
 (Đây chỉ là bản  phóng dịch phần thứ 6 trong toàn bộ bản thuyết trình của GS David R Griffin)  
 Sự
 thất bại của Quân đội trong việc ngăn ngừa những cuộc tấn công và việc 
Quân đội liên tục thay đổi những lời giải thích về sự thất bại của họ:
 Một nét đặc biệt của những cuộc tấn công gợi cho thấy sự đồng lõa của 
các viên chức chính phủ Mỹ là chứng cớ hai mặt của sự kiện thực tế  rằng
 Quân đội Mỹ đã thất bại  ngăn ngừa những cuộc tấn công của 9/11 và rồi 
kể từ thời gian đó, liên tục đưa ra cho chúng ta những lời giải thích 
đầy mâu thuẫn cho sự thất bại này.  Những câu chuyện dẫn giải  liên tục 
thay đổi này gợi cho thấy quân đội Mỹ đã cố gắng che giấu một thực tế 
rằng đã có một  lệnh "án binh bất động" đưa ra cùng trong ngày xẩy ra sự
 kiện 9/11 nhằm  “bãi bỏ” thủ tục quân sự điều hành thường xuyên theo 
tiêu chuẩn để đối phó với việc máy bay bị không tặc.
 Rõ
 ràng là một số cơ quan, hoặc là quân sự hay các cơ quan FAA - đã không 
làm theo thủ tục tiêu chuẩn điều hành vào ngày 9/11.  Một khi các thủ 
tục điều hành được làm theo đúng tiêu chuẩn, thì cơ quan FAA, ngay khi 
thấy dấu hiệu một máy bay có thể đã bị cướp, họ phải tức khắc gọi cho 
các viên chức trong bộ chỉ huy quân đội, những viên chức này phải tức 
khắc gọi cho các căn cứ không quân gần nhất với số lượng phản lực cơ 
luôn luôn trực sẳn để đối phó, bộ chỉ huy quân đội sẽ gửi lên vài chiếc 
phản lưc cơ  đánh chặn máy bay đang bị cướp.  Những cuộc đánh chặn như 
vậy thường xẩy ra trong vòng 10-20 phút ngay sau khi những dấu hiệu đầu 
tiên của sự cố được phát giác.
 Đây là một thủ tục thường lệ, xẩy ra khoảng 100 lần mỗi năm.  (Gần 
đây một trong những trá lý gian cớ  của  bài lý luận của tờ báo Cơ Khí 
Đại Chúng định bóc trần những hoài nghi 911, họ tuyên bố rằng từ cả một 
thập niên trước khi sự kiện 9/11, chỉ có mỗi một lần phản lực cơ Mỹ phải
 bay lên để đánh ngăn chặn đã xẩy ra , và là việc ngăn chặn một chiếc 
máy bay tư nhân Learjet của người chơi golf Payne Stewart.  Trên thực 
tế, một năm có khoảng 100 cuộc ngăn chặn đã xẩy ra, tức đã có khoảng 
1.000 cuộc ngăn chặn đã xẩy ra trong thập niên vừa qua).  Thế mà ngày 
9/11, lại không có một cuộc ngăn chặn nào đã xẩy ra.
 Tại
 sao không?  Câu chuyện đầu tiên được Quân Đ ội đưa ra  rằng không có 
chiếc máy bay nào đã được gửi lên cho đến sau khi một góc của Ngũ Giác 
Đài bị tấn công trúng.  Nói một cách khác là các lãnh đạo quân đôi Mỹ đã
 thừa nhận rằng họ đã để máy bay chiến đấu của họ trên mặt đất trong gần
 90 phút sau khi cơ quan FAA đầu tiên phát giác dấu hiệu rằng đây có thể
 là một cuộc tấn công của bọn khủng bố.  Chính là câu chuyện này của 
quân đội Mỹ đưa đến cho nhiều người suy nghỉ rằng đã có một lệnh án binh
 bãi bỏ thủ tục quân sự điều hành theo tiêu chuẩn hằng ngày được đưa 
xuống.
 Đến
 cuối tuần, thì quân đội Mỹ lại đưa ra một câu chuyện thứ hai, họ nói 
rằng đã gửi lên máy bay chiến đấu nhưng vì cơ quan FAA đã thông báo rất 
trễ về  thông tin những máy bay dân sự bị cướp, nên khi các máy bay 
chiến đấu đến mỗi trường hợp thi` đã quá trễ.
 Có
 một vấn đề với câu chuyện dẫn giài thứ hai này là nếu nhân sự của FAA 
đã thông báo chậm chạp như vậy, thì các chức vụ  lảnh đạo trong cơ quan 
FĂA đã phải bị cách chức  và  chất vấn vì trách nhiệm, nhưng lại không 
có ai bị cách chức hay chất vấn cả.  Một vấn đề nghiêm trọng hơn nửa là,
 ngay cả sự thông báo lần cuối có là thật hay giả , máy bay chiến đấu 
của quân đội vẫn còn đủ thời gian để đánh chặn các máy bay dân sự bị 
cướp trước khi chúng tấn công và đạt được mục tiêu của chúng.  Câu 
chuyện thứ hai này cho chúng ta thấy rõ rệt rằng cả quân đội và cơ quan 
FAA đã  vi phạm tiêu chuẩn thủ tục điều hành quân sự.
 Để
 cố gắng để bảo vệ quân đội Mỹ chống lại lời buộc tội này, Ủy ban Tường 
Trình 9/11, thật là kinh ngạc ,đã cho chúng ta thêm một phiên bản dẫn 
giải thứ ba, trong đó trình bày rằng cơ quan FAA, sau khi đưa ra cảnh 
báo quân sự chậm trễ và thiếu sót về chiếc máy bay dân sự đầu tiên bị 
cướp, đã hoàn toàn không thông báo gì đến ba chiếc máy bay dân sự bị 
cướp kia cho đến sau khi những cuộc khủng bố đã xẩy ra.
 Nhưng
 như tôi đã lập luận trong tập sách " Ủy BanTườngTrình 9/11: Sự Cắt Xén 
và Lươn Lẹo"  thì giãi thích này hoàn toàn vô lý.  Bên cạnh vi ê c mô tả
 các viên chức cơ quan FAA, từ trên xuống dưới là những người đần độn 
không đủ năng lực, Ủy Ban Tường Trình 9/11 đưa ra những tường trình lại c
 òn dựa trên những tuyên bố mâu thuẫn  với  rất nhiều lời khai nhân 
chứng khả tín được cả đôi bên thừa nhận.  Trong một số trường hợp cho 
thấy quá  rỏ rệt là Ủy Ban chỉ  đơn thuần là dối trá.  Ngoài ra, phiên 
bản thứ ba này ngụ ý rằng câu chuyện thứ hai của quân đội Mỹ tuyên bố 
trong gần ba năm qua, đã gần như sai hoàn toàn.  Nếu các lãnh đạo quân 
đội đã nói láo chúng ta qua tất cả thời gian qua, thì tại sao chúng ta 
phải tin bọn chúng bây giờ? Và nếu bọn quân đội nói dối chúng ta, tức 
bọn chúng nó làm như vậy để bao che tội lỗi của chính bọn chúng nó gây 
ra chứ phải không??
 Tóm lại, những hành vi của bọn quân đội hai ngày 9/11 và sau đó, kết
 hợp với thực tế của sự kiện thi` Ủy Ban Tường Trình 9/11 đã nói dối để 
biện minh cho quân đội Mỹ xuất hiện vô tội, và cho thấy rằng lãnh đạo 
quân sự Mỹ đã đồng lỏa trong những cuộc tấn công khủng bố.   Một kết 
luận tương tự cũng được đặt ra sau sự kiểm tra cuộc tấn công khủng bố ở 
Ngũ Giác Đài. 
 Cuộc tấn công ở Ngũ Giác Đài: Một
 trong những cuộc tranh luận về sự tấn công này là liệu có phải Ngũ Giác
 Đài bị tấn công bởi máy bay dân sự của hảng Hàng Không Hoa Ky` chuyến 
bay số 77, như lời khai báo  chính thức, hay bởi một máy bay quân sự.  
Dù thế nào đi nửa thì sự tấn công thể hiện một phần tối thiểu là sự việc
 từ chính ở trong Ngũ Giác Đài gây ra.
Nếu chúng ta giả thiết rằng Ngũ Giác Đài bị tấn công bởi Chuyến bay 77, chúng ta phải hỏi làm thế nào mà điều này lại có thể xẩy ra. Ngũ Giác Đài hẳn nhiên là nơi được bảo vệ tốt chắc chắn nhất trên qủa địa cầu này với ba lý do. Đầu tiên, nó chỉ c ách căn cứ Quân Sự Không Quân Andrews một vài dặm, trong căn cứ đó có ít nhất ba đội phi công phản lực cơ liên tục ở vị trí cảnh giác và tuần phòng thường trực để bảo vệ thủ đô của nước Mỹ này. Để ăn khớp với lời tuyên bố, một phần của câu chuyện chính thức là căn cứ Quân Sự Không Quân Andrews đã không giữ bất cứ một phản lực cơ có tiềm kích đánh chặn ở vị trí cảnh giác và đề phòng trong thời điểm sự kiện 9/11 xẩy ra!!! Như tôi lập luận và phê phán trong Tập Ủy Ban Tường Trình 9/11, lập luận tuyên bố này là hoàn toàn giả tạo.
Nếu chúng ta giả thiết rằng Ngũ Giác Đài bị tấn công bởi Chuyến bay 77, chúng ta phải hỏi làm thế nào mà điều này lại có thể xẩy ra. Ngũ Giác Đài hẳn nhiên là nơi được bảo vệ tốt chắc chắn nhất trên qủa địa cầu này với ba lý do. Đầu tiên, nó chỉ c ách căn cứ Quân Sự Không Quân Andrews một vài dặm, trong căn cứ đó có ít nhất ba đội phi công phản lực cơ liên tục ở vị trí cảnh giác và tuần phòng thường trực để bảo vệ thủ đô của nước Mỹ này. Để ăn khớp với lời tuyên bố, một phần của câu chuyện chính thức là căn cứ Quân Sự Không Quân Andrews đã không giữ bất cứ một phản lực cơ có tiềm kích đánh chặn ở vị trí cảnh giác và đề phòng trong thời điểm sự kiện 9/11 xẩy ra!!! Như tôi lập luận và phê phán trong Tập Ủy Ban Tường Trình 9/11, lập luận tuyên bố này là hoàn toàn giả tạo.
 Thứ
 hai, quân đội Mỹ có hệ thống ra-đa tối tân nhất thế giới. Một trong các
 hệ thống ra-đa này, họ đã từng khoe khoang rằng, "không bỏ lỡ bất cứ 
chi tiết gì xẩy ra trong vùng không phận Bắc Mỹ".  Hệ thống này cũng có 
khả năng giám sát một số lượng lớn các mục tiêu khác xẩy ra cùng lúc, mà
 tầm phát động ra sự kiện rất cần thiết trong trường hợp của một cuộc 
tấn công aò ạt bằng tên lửa lớn.  Dựa vào khả năng này của hệ thống 
ra-đa Mỹ, những câu chuyện chính thức tuyên bố rằng chuyến bay 77 đã bay
 về phía Ngũ Giác Đài mà chẳng bị phát hiện trong vòng 40 phút dài trôi 
qua là quá  vô lý, đặc biệt là tại một thời điểm khi Ngũ Giác Đài đã 
biết đất nước đang bị khủng bố tấn công.  Ở giai đoạn này bất kỳ máy bay
 nào mà không được phép hướng tới Ngũ Giác Đài đã phải được phát hiện và
 ngăn chặn từ lâu, trước khi nó bay được đến gần Ngũ Giác Đài.
 Thứ
 ba, Ngũ Giác Đài được bao quanh bởi hệ thống chống tên lửa, được điện 
tóan hóa lập lệnh  để tiêu diệt bất kỳ máy bay nào nhập vào không phận 
của Ngũ Giác Đài, trừ những máy bay có một hệ thống truyền tin hồi ứng 
của quân đội Mỹ.  Vậy thì  nếu, do sự may mắn, Chuyến bay 77 đã tiến vào
 được vùng không phận của Ngũ Giác Đài, thì nó chỉ có thể thoát khỏi bị 
bắn hạ khi chính quan chức trong Ngũ Giác Đài đã hạ lệnh tắt cái hệ 
thống phòng thủ chống máy bay lạ tấn công của nó. 
 Vì
 thế, cho dù ngay cả khi chúng ta chấp nhận những câu chuyện tuyên bố 
chính thức là Ngũ Giác Đài bị trúng tấn công từ Chuyến bay 77 dưới sự 
điều khiển của không tặc Al Qaeda, thì chúng ta phải kết luận rằng cuộc 
tấn công của bọn không tặc đã thành công được vì chính Ngũ Giác Đài đã 
muốn cho nó thành công.
 Hơn
 nữa có rất nhiều lý do để từ chối những câu chuyện tuyên bố chính thức 
từ chính quyền Mỹ.  Trước tiên, trong các tên không tặc bị cáo buộc, 
 thì Hani Hanjour, là một phi công tệ hại nhất, một phi công mà khả năng
 điều khiển máy bay rất kém lại có thể tài tình lèo lái Chuyến bay 77 để
 thực hiện việc tấn công Ngũ Giác Đài theo như lời cáo buộc của chính 
quyền Mỹ.  Thứ hai, máy bay này tấn công trúng ngay cánh phía Tây của 
Ngũ Giác Đài, nơi mà có nhiều lý do bọn khủng bố sẽ không chọn làm mục 
tiêu để tấn công một khi đã có nghiên cứu qua: tấn công cánh phía Tây 
cần có một phi công với kinh nghiệm thao diễn vượt bậc thì mới tấn công 
trúng được mục tiêu khó khăn này; và cánh phía Tây này đang được cải 
tiến lại, do đó rất ít người hiện diện ở khu vực này, họ là những người 
dân thường làm việc trong thời gian sửa sang cải tiến; việc sửa sang cải
 tiến gồm thêm nhiều Bê tông vững chắc, nên một cuộc tấn công vào cánh 
phía Tây thì chỉ  gây ra thiệt hại ít hơn là vào bất cứ
 một cánh nào khác trong Ngũ Giác Đài; trong khi đó tên Rumsfeld và tất 
cả các đầu não, người mà bọn khủng bố chắc chắn sẽ muốn giết hơn hết thì
 lại đang cư ngụ ở cánh phía Đông, một nơi xa hẳn khỏi  cánh phía Tây. 
 Một vấn đề thứ ba với câu chuyện chính thức đươc tuyên bố thì thực tế 
thể hiện cho thấy rằng những thiệt hại ban đầu gây ra ở cánh phía Tây đã
 quá tối thiểu để có thể xác định là gây ra bởi tác động phá hoại của 
một máy bay Boeing 757 tấn công trúng.  Vấn đề thứ tư là các bức ảnh và 
những nhân vật chứng kiến nơi hiện trường của hậu qủa sau cuộc tấn công 
không thể cung cấp bằng chứng rõ ràng nào về những chứng tích còn tồn 
lại của chiếc máy bay Boeing 757.  Thứ năm, sự kiện là chiếc máy bay đã 
không bị bắn hạ bởi hệ thống phòng thủ chống tấn công của Ngũ Giác Đài 
cho thấy rằng nó là một máy bay của chính quân đội Mỹ (vì có gắn hệ 
thống tín hiệu hồi ứng của Quân Đội Mỹ) .  Thứ sáu, có phim ảnh quay 
được để chứng minh rõ Ngũ Giác Đài đã thực sự bị tấn công trúng bởi một 
chiếc Boeing 757 hay không, nhưng cơ quan FBI đã tịch thu những đoạn 
phim này ngay sau khi sự kiện xẩy ra, và từ đó, chính quyền Mỹ đã từ 
chối công bố nó.  Vì vậy, cho dù chúng ta chấp nhận hoặc từ chối viêc 
Ngũ Giác Đài đã bị tấn công trúng bởi Chuyến bay 77, thì bằng chứng cũng
 đã cho thấy rằng ít nhất là một phần của các cuộc tấn công là một công 
việc thi hành từ lực lượng bên trong. 
 Sự sụp đổ của các tòa nhà WTC: Chúng
 ta có thể kết luận là các cuộc tấn công vào Trung tâm Thương mại Thế 
giới đều giống nhau. Tại sao?  Bởi vì cách sụp đổ của 2 tòa cao ốc Tháp 
đôi và tòa nhà số 7 đã có những thể hiện của các cuộc tự phá hủy có điều
 khiển, và đã được thi hành bằng cách xếp đặt hàng ngàn vật liệu chất nổ
 trong khắp mỗi tòa nhà.  Không có kẻ khủng bố nước ngoài nào mà có thể 
được đi lại và truy cập vào các tòa nhà của Trung tâm Thương mại Thế 
Giới mà thực thi được những việc cài đặt vật liệu chất nổ nêu trên. 
 Một
 lý do để kết luận rằng cả ba tòa nhà đã được giật sập bằng vật liệu 
chất nổ là vì ngay chính thực sự là  cách sụp đổ  của nó là thế, nó đã 
sụp đổ vì chất nổ gây ra.  Cao ốc, nhà xây bằng cột thép sắt, trước hoặc
 sau khi 9/11, có bao giờ  sụp đổ là do tại lửa cháy đâu, ngay cả khi, 
như trong cuộc lửa cháy ở Philadelphia năm 1991 và lửa cháy ở Madrid của
 Tháng Hai 2005, các đám lửa cháy này còn nhiều hơn, lớn hơn, nóng hơn, 
lâu hơn, và dài hơn lửa cháy trong 2 tòa cao ốc Tháp đôi và tòa nhà số 
7, mà các tòa nhà đó không sụp đổ.  Lý do thứ hai là bản chất cụ thể của
 sự sụp đổ, mỗi tính năng trong đó chỉ cho thấy chính do chất liệu nổ 
gây ra. Ví dụ, các tòa nhà sụp đổ thẳng xuống, và đổ ở trạng thái gần 
như của tốc độ rơi tự nhiên, như trong một cuộc tự phá hủy có điều 
khiển, và sau đó các đống vật dụng đổ nát vẩn tiếp tục cháy âm ỉ trong 
bao ngày tháng.  Đặc biệt đối với 2 tòa cao ốc Tháp đôi, nhiều người dân
 ở các tòa cao ốc cho biết họ đã nghe hoặc đã cảm thấy những tiếng nổ; 
hầu như tất cả các bê tông của những cấu trúc khổng lồ đã được nghiền 
nát thành bụi rất nhuyễn (thử thả một mảnh bê tông từ độ cao rơi xuống 
xem, nó chỉ đơn thuần là vỡ thành những miếng nhỏ, không thể  biến thành
 các hạt bụi thật nhuyễn); nhiều khối bụi nhuyễn này, cùng với các mẩu 
thép và nhôm, đã được gío thổi bay ra theo chiều ngang hàng chục cây số;
 hầu hết những thanh thép dầm và cột sắt đã sụp đổ xuống ở khoảng chiều 
dài 9 mét, một chiều dài thật thuận tiện để sẵn sàng chất lên xe tải chở
 đi ; và biết bao là số lượng của thép sắt chảy vì sức nóng đã tìm thấy 
được bên dưới đống vật dụng đổ nát.  Những điều này và còn rất nhiều sự 
kiện nửa chứng tỏ cho thấy có sự hiện diện của chất nổ rất mạnh và rất 
chính xác đã được sử dụng và xếp đặt vào các tòa nhà cao ốc bị tấn công.
 S
 ự  ki ện thực tế thứ ba hỗ trợ cho lý thuyết việc tự phá hủy có điều 
khiển l à bằng chứng về một chủ đích cố  tình che giấu.  Nếu các thanh 
thép dầm và cột sắt đã thực sự bị phá vỡ bởi vật liệu chất nổ, thì khi 
xét nghiệm những thanh thép còn tồn lại sẽ tiết lộ được điều này để 
chứng minh.  Mặc dù thông thường đây là một hành vi phạm tội đối với 
chính quyền liên bang khi có sự thủ tiêu bằng chứng từ hiện trường xẩy 
ra sự việc, vậy mà các thanh thép còn tồn lại sau sự sụp đổ đã được 
nhanh chóng  chấ t lên xe tải chỡ thẳng và chuyễn lên boong tàu hướng 
nhanh đến Châu Á (Trung Quốc) thì còn đâu di tích để xét nghiệm mà chứng
 minh có chất nổ.
 Tôi
 sẽ đề cập đến một trong những dấu hiệu khác của sự cố tình che giấu từ 
chính quyền Mỹ.  Theo một lý thuyết chính thức là tại sao 2 tòa tháp bị 
sụp đổ, là vì nó sụp đổ theo lý thuyết “từng lớp bánh chồng lên nhau", 
theo đó các tầng trên khi bị tiêu huỷ gây ra bởi các máy bay, sụp đổ lên
 tầng dưới, và sau đó bắt đầu một phản ứng dây chuyền.  Lý thuyết này 
không đủ để bắt đầu giải thích bản chất thực sự của việc sụp đổ, như một
 thực thể là nó đã xẩy ra hầu như ở tốc độ rơi tự nhiên.  Nhưng ngay cả 
khi cái lý thuyết những chiếc bánh chồng lên nhau chẳng có tí gì là 
chính đáng, nó cũng không giải thích được những gì đã xẩy ra cho 47 cột 
thép lớn là lực mạnh nồng cốt chính để chịu đựng và giử vửng trọng lượng
 nặng của mỗi tòa tháp cao ốc.  Các cột thép lớn này vẫn sẽ phải nhô ra 
đến hàng trăm mét trong không khí (giống cái trục quay chính của máy 
phát đĩa nhạc thời cổ, khi các đĩa nhạc sụp xuống như những chiếc bánh 
chồng lên nhau).  Ủy ban Tường trình 9/11 né tránh vấn đề này, qua một 
lý do cực kỳ không tưởng, bằng việc đơn giản phủ định như chưa từng có 
những cột thép lớn đó.  Sau khi tuyên bố sai lầm là hầu hết các trọng 
lượng của mỗi tòa tháp được tạo ra bởi các phần khung thép đúc bên ngoài
 của các cột thép lớn dựng lên tòa tháp, tuyên bố này hiển nhiên cho 
biết: "lõi bên trong của các cột thép lớn dựng lên tòa tháp là một trục 
thép rỗng, dựa trên đó các thang máy và các trục cột cầu thang của tòa 
tháp được tập hợp xây nên".  Một tuyên bố dối trá và liều lỉnh như thế 
này chắc chắn là dấu hiệu của sự cố tình che giấu sự thật. 
 Trong
 bất kỳ trường hợp nào, khi chúng ta xem xét tất cả các đặc tính của sự 
sụp đổ, thì ý kiến cho  rằng viêc sụp đổ có thể được tạo ra do tác động 
đâm sầm từ một chiếc máy bay cộng với đám lửa cháy quả là ngớ ngẩn. 
 Điều này thậm chí thật vô lý rõ rệt hơn nửa đối với tòa nhà số 7, vì đã
 không bị đâm trúng tấn công bỡi một máy bay nào.  Sự sụp đổ của các tòa
 cao ốc này vẫn không thể giải thích rõ ràng đươc, trừ trường hợp là nó 
đã bị tự phá hủy bằng chất nổ có điều khiển, mà cái Ủy ban Tường trình 
9/11 trong quá trình thông báo thậm chí không hề đề cập đến - như là nó 
không có gì đáng chú ý, một sự kiện là lần đầu tiên trong lịch sử, lửa 
cháy một mình đã có thể gây ra sự sụp đổ đột ngột đến một cao ốc xây 
dựng bằng các cột thép sắt lớn (một sự kiện qúa là phi thường đáng kể vì
 thực tế thì chỉ có một số ít từng lầu trong tháp cao ốc là bị lửa cháy 
thôi).  Tóm lại, sự sụp đổ và những câu chuyện dẫn giải để che giấu sự 
thật chẳng hạn như cuộc tấn công vào Ngũ Giác Đài, như sự thất bại quân 
sự ngăn chặn các vụ tấn công, và những câu chuyện gii thích của chính 
quyền thay đổi bất nhất nhiều lần khác nhau- đã chỉ ra cho thấy 
rằng các cuộc tấn công đã được hoạch định và thực hiện bởi chính các nhà
 lãnh đạo chính trị và quân sự (mỹ) của chúng ta.  
 Các hành vi của cơ quan Tình Báo: Tất
 cả những người đã xem qua cuốn phim Fahrenheit 9/11 của Michael Moore, 
điều biết Tổng thống Bush đang cư ngụ tại căn phòng lớp hai của một 
trường tiểu học ở tiểu bang Florida khi ông được thông báo về các cuộc 
tấn công lân thứ nhì vào Trung tâm Thương mại Thế giới.  Báo cáo này 
không có sơ sót gì trong việc thông báo rất rõ rệt là quốc gia đang bị 
những cuộc tấn công từ khủng bố.  Vậy mà tổng thống vẩn đơn giản tiếp 
tục ngồi ở đó.  Nhiều người đã hỏi tại sao ông ta không tức khắc phản 
ứng đến việc quốc gia đang bị bọn khủng bố tấn công như vai trò của một 
tổng tư lệnh.
 Nhưng
 câu hỏi thực sự mà Michael Moore muốn đề cập đến là lý do tại sao cơ 
quan Tình Báo bí mật đã không ngay lập tức vội vàng bảo vệ Bush ra khỏi 
ngôi trường học để đến một nơi an toàn.  Trái hẳn với sự bảo vệ khẩn cấp
 cần được thực hiện, vị trí địa điểm của Bush lại được công bố công khai
 qua khắp các cơ quan thông tin.  Và nếu các cuộc tấn công là một sự 
ngạc nhiên hoàn toàn, thực hiện chỉ do những kẽ khủng bố nước ngoài, thi
 cái cơ quan Tình Báo bí mật sẽ không thể biết được là có bao nhiêu 
chiếc máy bay dân sự đã bị cướp.  Và họ sẽ phải tức khắc lo ngại cho 
tổng thống vì tự chức vị của ông ta đã có thể là một trong những mục 
tiêu của bọn khủng bố.  Với tất cả những sự kiện có thể biết được ở thời
 điểm đó thì các đặc viên trách nhiệm bảo vệ tổng thống, họ sẽ phải nghi
 ngại rằng có thể một máy bay dân sự bị bị cướp đang bay về phía nhà 
trường trong vài phút rất gần và sẵn sàng đâm đụng vào ngôi trường học 
đó.  Vậy mà các đặc viên bảo vệ này, những người được đào tạo rất cao để
 đáp ứng ngay lập tức trong những tình huống nguy ngại thế, vẫn thản 
nhiên để tổng thống ở lại trong lớp học thêm 10 phút.  Và sau đó họ vẫn 
để ông thực hành cuộc phát ngôn trên truyền hình theo lịch trình thường 
xuyên của ông, mà chẳng cần cảnh giác bảo vệ triệt để, thì bất kỳ một 
không tặc tự sát nào với cơ hội rộng mở thế sẽ dễ dàng hành động khủng 
bố mà giết hại vị nguyên thủ quốc gia.  Hành vi này chỉ có lý khi người 
đứng đầu cơ quan Tình Báo bí mật biết rõ các chi tiết kế hoạch cho những
 cuộc xếp đặt tấn công khủng bố này, không bao gồm một cuộc tấn công vào
 vị trí tổng thống đang cư ngụ.  Và làm thế nào người đứng đầu cơ quan 
Tình Báo bí mật được biết chi tiết đến như thế ngoài trừ là các cuộc tấn
 công khủng bố này đã được hoạch định và thực hiện bởi chính những nhân 
viên trong chính phủ của chúng ta? 
 Mặc
 dù nhiều ví dụ khác có thể được đưa ra, bốn ví dụ nêu trên đủ để cho 
thấy rằng không có lối thoát nào cho những kết luận đáng sợ rằng sư kiên
 9/11 được thiết kế bởi các thành viên của chính quyền Bush và Ngũ Giác 
Đài của hắn.  Tại sao họ đã làm điều này, ít nhất một phần của câu trả 
lời rõ ràng từ cách thức mà họ đã sử dụng 9/11 để  tiến hành chủ trương 
đế quốc Mỹ.  
 Ngay
 sau khi sự kiện 9/11, trên thực tế, các thành viên của chính quyền Bush
 liên tục giới thiệu đến các cuộc tấn công khủng bố này như là một cơ 
hội-- theo lời của Donald Rumsfeld, một cơ hội "để tái tạo lại thế 
giới".  Nhìn thấy kết nối này giữa sự kiện 9/11 và tham vọng đế quốc của
 Mỹ có thể là một đánh động thúc đẩy cho chúng ta đối mặt toàn diện với 
 sự thật đồi bại khủng khiếp về  Đế Quốc Mỹ.
David Ray Griffin
Đông Sơn Phỏng Dịch
David Ray Griffin
Đông Sơn Phỏng Dịch
 
No comments:
Post a Comment