Tuesday, April 28, 2020

SỰ SỤP ĐỔ CỦA VIỆT NAM CỘNG HÒA ĐÃ ĐƯỢC SẮP XẾP BỞI TRỜI ĐẤT

Khi Tổng Thống Trần văn Hương đã buộc lòng giao quyền lực cho một người có một tiền định rất xấu (fatality) như tướng Dương văn Minh (dù điều đó là vi hiến). Theo tự điển bách khoa trên mạng hay wikipedia, ông Minh sanh ngày 16/2/1916.

Theo người Can-đê cổ đại, đã di cư vào vùng Lưỡng Hà khoảng thế kỷ thứ 9 trước Công Nguyên, mỗi chữ trong bảng mẩu tự có một trị số tương ứng; đó là chữ A bằng 1, B bằng 2, C bằng 3, D bằng 4, E bằng 5, F bằng 8, G bằng 3, H bằng 5, I bằng 1, J bằng 1, K bằng 2, L bằng 3, M bằng 4, N bằng 5, 0 bằng 7, P bằng 8, Q bằng 1, R bằng 2, S bằng 3, T bằng 4, U bằng 6, V bằng 6, W bằng 6, X bằng 5, Y bằng 1, và Z bằng 7

Dựa vào bảng trị số trên đây, người Can-đê là một trong các dân tộc đã đóng góp rất nhiều cho Lý Thuyết Số, mà người thời nay áp dụng để phân tách tên họ hay các biến cố lịch sử, v.v...

Thay thế các chữ trong tên họ của ông Dương văn Minh bằng trị số tương ứng, ta sẽ thấy: 

- DƯƠNG bằng 4 cộng 6 cộng 7 cộng 5 cộng 3 bằng 25; 25 bằng 2 cộng 5 bằng 7. Điều này cũng đúng với ai có họ Dương.

- VĂN bằng 6 cộng 1 cộng 5 bằng 12; 12 bằng 1 cộng 2 bằng 3. Điều này cũng đúng với ai có chữ lót là Văn. 

- MINH bằng 4 cộng 1 cộng 5 cộng 5 bằng 15;  15 bằng 1 cộng 5 bằng 6. Điều này cũng đúng với ai có tên là Minh. 

Sau khi cộng 7 và 3 và 6, ta thấy tên họ đầy đủ của ông Minh bằng 16 mà ý nghĩa theo Lý thuyết Số là THÀNH LŨY TAN NÁT (The Shattered Citadel).

Như vậy ông Minh bị số 16 tác động hai lần, chưa kể ông sanh năm 1916.  Đây là một số RẤT XẤU (số của TAI HỌA TIỀN ĐỊNH LẠ LÙNG) mà ví dụ điển hình là cố Tổng Thống Mỹ Abraham Lincoln: ông này có tên cộng lại bằng 16 và cũng là Tổng Thống thứ 16 của Mỹ!

Ý Nghĩa Của Số 16: Thành Quách Tan Vỡ - dựa theo sách Linda Goodman's Star Signs, trang 254-55.

Theo nguời Can-đê cổ đại thì số 16 đuợc biểu tuợng bởi hình ảnh “một Tòa Tháp bị Sét đánh, từ đó một nguời đang rơi xuống, với một Vuơng miện trên đầu”. Số này cảnh báo về một tai họa tiền định lạ lùng, cũng như sự nguy hiểm của các tai nạn và sự thất bại của những kế hoạch của nguời mang số đó. Nếu tên bằng 16, điều dĩ nhiên là khôn ngoan đổi tên để tránh tác động của nó. Nếu ngày sanh là ngày 16 của bất cứ tháng nào, sự thử thách của số 16 phải đuợc cẩn thận đáp ứng, để cho tác động có thể giảm nhẹ tới một mức không khắc nghiệt lắm. Để tránh khuynh huớng tiền định đầy khắc nghiệt này của ngày sanh là số 16, nguời (có ngày sanh là 16) này phải cố gắng lập kế hoạch truớc khi làm bất cứ việc gì, để chắc chắn rằng mọi khả năng của thất bại phải đuợc tiên liệu và phải đuợc né tránh hay đổi huớng bằng cách chú ý cẩn thận từng chi tiết. Số 16 cũng mang đến cùng với nó sự bắt buộc và trách nhiệm phải nghe theo tiếng nói từ bên trong của số 7, tiếng nói này sẽ luôn luôn cảnh báo về nguy hiểm thông qua những giấc mơ hoặc trực giác để tránh kịp thời. Không nên coi thuờng tiếng nói từ bên trong. Như tôi (tức bà Linda Goodman) truớc đây đã giải thích phần nào về sự kiện rằng tên “Abraham Lincoln” bằng số 16, rằng ông Lincoln đã đuợc cảnh báo nhiều lần về việc ám sát ông là có thể xảy ra thông qua những giấc mơ của ông . . . và cũng như bởi vài ông đồng bà bóng đuợc đưa vào Tòa Nhà Trắng bởi bà Mary Todd Lincoln. Ông đã coi thường những cảnh báo rõ ràng này, và đã từ chối thực hiện những biện pháp phòng ngừa cần thiết, vì vậy đã không thể tránh khỏi tai họa tiền định này. Nhưng điều này đã có thể tránh đuợc, và đây là điều quan trọng mà nguời có ngày sanh là 16 (như tướng Dương văn Minh -- người dịch) phải nhớ như sau:

Để giảm nhẹ khía cạnh tiêu cực của số 16, thay vì làm lãnh đạo cấp cao hay được nổi tiếng – họ nên tìm kiếm hạnh phúc bằng những cách khác.

Lincoln đã không làm như vậy, vì nghĩ rằng điều quan trọng là phải cố gắng thống nhứt đất nước hơn là hưởng thụ hạnh phúc của một cuộc sống riêng tư, mặc dù ông đã nhận chức Tổng thống với nhiều miễn cưỡng và nỗi buồn sâu thẳm.

(Dịch từ trang 254-255 của sách đã dẫn của bà chiêm tinh gia nổi tiếng nguời Mỹ Linda Goodman).


CẬP NHẬT: Theo ý nghĩa trên đây của số 16 thì nếu người nào có ngày sanh bằng 16 (như ông Minh), thì "để giảm nhẹ khía cạnh tiêu cực của số 16, thay vì làm lãnh đạo cấp cao hay được nổi tiếng – họ nên tìm kiếm hạnh phúc bằng những cách khác.

Trong khi đó, tướng Dương văn Minh vào tháng 4/75, cũng vì muốn NỔI TIẾNG VÀ DANH VỌNG, nên đã yêu cầu cụ Hương giao chức Tổng thống cho mình, dù cụ Hương không muốn (vì làm như vậy là vi hiến). Tuy nhiên do ÁP LỰC của Mỹ (muốn Việt Nam Cộng Hòa phải có người mà cộng sản có thể thương lượng), nên cuối cùng cụ Hương phải TRIỆU TẬP KHẨN CẤP QUỐC HỘI để thông qua việc chọn ông Minh làm TT.

Nên nhớ ông Thiệu phải ra đi khỏi nước, cũng do ÁP LỰC của Mỹ, vì đài Hà Nội cứ ra rả ngày đêm rằng chánh phủ Trần văn Hương là chánh phủ Thiệu mà không có Thiệu. Nhiều người ko biết điều này đã cho rằng ông Thiệu "đã đào ngũ, trốn trách nhiệm, v.v..."

Ông Lincoln chỉ có tên bằng 16 mà còn bị tai họa như vậy -- huống hồ ông Minh vừa có ngày sanh và tên bằng 16, như tôi phân tách trên đây, thì TÁC HẠI của việc làm của ông Minh TÁC HẠI GẤP TRĂM LẦN của Lincoln. Lincoln chỉ có hy sinh mạng sống của riêng mình để THỐNG NHẤT hai miền nam bắc (đã chia rẻ từ lâu vì vấn đề nô lệ), trong khi ông Minh dù đã thống nhất 2 miền nam bắc về mặt chánh trị và địa lý, nhưng không thể thống nhất tâm tư tình cảm của 2 miền -- khi miền bắc đã bỏ tù hàng trăm ngàn quân dân cán chính miền nam, khi đánh tư sản và chiếm đoạt không biết bao nhiêu tài sản, nhà cửa, khiến hàng triệu người phải đi kinh tế mới hay bỏ nước ra đi. Họ làm mồi cho cướp biển, sóng to gió lớn, hay chết hay đi tù vì Công An chận bắt hay gài bẫy. Một người bạn thân của tôi, nay đã gần như hóa khùng vì vợ và (đứa con trong bụng) đã chết trên đường vượt biên (do tàu CA bắn). Y trốn được về nhà vợ, bị bên vợ xua đuổi vì cho rằng "tại y mà con gái và cháu ngoại của họ bị chết thảm thương". Sau đó thằng con trai còn lại của y vượt biên cùng cậu dì. Nó hiện làm bác sĩ ở Sacramento nhưng không thèm nói chuyện với y vì bị bên vợ gieo tiếng ác cho y.

San Jose ngày 15/03/2010, cập nhật ngày 9/9/2025/.

Tài Trần

PHẦN ĐỌC THÊM: Các bản đồ chỉ các mủi tấn công của quân Cộng sản Bắc việt vào thủ đô Sài Gòn tháng 4/1975.

TRẬN BẾN TRANH THÁNG 4/1975 ,
CHIẾN THẮNG LỚN NHỨT VÀ CUỐI CÙNG CỦA QUÂN VÀ DÂN VNCH - ĐƯỢC BÁO CHÍ QUỐC TẾ LOAN TIN
(Dịch từ tuần báo Pháp Paris-Match số 1352 ngày 26/4/1975)
.
. . .
"Quận Bến Tranh
"Mỹ Quới, 150 dân làng đã được tập trung tại sân làng khi chúng tôi tới. Những người này không đi ra đồng sáng nay. Trong tầm nhìn của mắt, vùng châu thổ rạn nứt này, ngoại trừ lững lơ những đám sương mù, còn lại là trong vắt (a perte de vue, le delta craquele, sur lequel flottent de echarpes de brume, est vide). Xa xa, xuất hiện những cụm khói (au loin, des fumées d'explosion), đó là những khẩu 105 của pháo binh chánh phủ đang giã/nện (pilonner) những tàn quân của một trung đoàn quân Bắc Việt xâm nhập, đã bị tiêu diệt hôm trước (s'est fait anéantir la veille).
Đó là hòa bình và đó là chiến tranh. Vùng châu thổ này luôn luôn có hai bộ mặt. Trong khúc quanh của con kinh (la boucle de l'arroyo) chảy vòng qua làng, nổi lên những xác chết sình chướng và đen kịt (gonfles et noirs).
Cách đây hai ngày, Mỹ Quới đã là bộ chỉ huy của quân Bắc Việt. Trên ngưỡng cửa của một ngôi nhà, một người đàn ông với nét mặt đầy sợ hãi (aux yeux remplis de frayeur), đang ngồi, được canh gác bởi ba nghĩa quân (trois villageois en armes). "Người này trước đây là chính ủy của trung đoàn "(c'était le commissaire politique du regiment), Đại Tá Thành giải thích cho tôi. Mập nhưng lùn (trapu), gương mặt tròn nhưng với nét cứng cỏi (les traits fermes), Đại Tá Thành đã hành quân (ratisser) vùng châu thổ này từ nhiều tháng. Ông nhìn chăm chú cánh đồng chỉ còn bùn khô, ngăn cách bởi những con đê nhỏ, và thì thầm: "còn nữa". (il scrute la plaine de boue sèche , quadrillee par les diguettes, et murmure: " Il y en a encore"). Ông nói như một sĩ quan Pháp của thập niên 1950. Tôi nói như vậy với ông, ông trả lời: "vùng châu thổ là vậy" (C'est la delta).
Nhưng bên dưới những bụi chuối (bananeraie), tạo bóng mát cho làng, những cô gái trẻ mặc áo lụa trắng đang phì cười (pouffent de rire ), những đứa nhỏ ở truồng vừa đuổi nhau vừa la trước mỗi nhà - những ngôi nhà bằng đất với lớp vữa màu xanh (maisons en dur, enduites de crepi bleu). Có nhiều lu lớn đựng nước ngọt mà những thanh niên có thể dùng những cái lon bằng thiếc để múc uống hay rảy nước cho mát (des gobelets de fer blanc pour boire et s'asperger). Nguời ta vừa lấy những xác dưới kinh, sẽ chôn cất và mọi việc sẽ cũng như trước. Cho tới đêm kế (jusqu'à la nuit prochaine).
Bởi vì đó là đêm mà các đặc công Bắc việt xâm nhập vào các làng để đe dọa các trưởng làng, trừng phạt những nông dân không tuân lịnh Việt cộng (châtier les paysans qui ne se plient pas aux consignes du Viet-cong). Giống như thời người Pháp còn hiện diện. Vùng châu thổ này, với một triệu người đang nuôi 20 triệu người, có thể nuôi toàn nước Việt Nam. Đây là vùng đất màu mỡ/phì nhiêu (fertile) nhất Đông-Nam-Á. Không có vùng châu thổ, Sài Gòn sẽ là một thành phố chết. Do đó mà tại sao Đại Tá Thành theo dõi, trong khu vực bao la này, nơi mà người ngoại quốc phải dựa vào địa bàn để di chuyển, những trung đoàn Bắc Việt phân tán thành từng toán nhỏ, giấu mình trong những ao (trous d'eau), đào những đường hầm dưới các đê và đôi khi sống dưới đó trong nhiều tháng.
Người nông dân vùng châu thổ KHÔNG thích Việt cộng. Và đối với họ, một người miền Bắc là một người Esquimau. Mỗi ấp ¬có nghĩa quân trang bị vũ khí nhẹ. Ở phía bắc của vùng châu thổ, những người Hòa Hảo, một giáo phái có màu sắc chính trị tổ chức thành một đạo quân thật sự, đã thành công khi làm khiếp đảm những phần tử liều lĩnh nhứt của đội quân quyết tử của Hà Nội. Nhưng những người nông dân này cũng ghét những công chức của Sài Gòn tham nhũng (ranconner) và không biết lội ruộng (ne savent pas marcher dans les rizières). Họ có một danh từ để chỉ những người này: đó là những người mang túi/bị gạo (ce sont ceux qui emportent les sacs de riz.
Chúng ta đang ở Á châu và người nông dân đang chờ để biết ai sẽ là kẻ mạnh nhứt. Chính kẻ mạnh nhứt sẽ làm chủ vùng châu thổ này. Vào lúc này, vị đại tá khỏe mạnh này đang giữ quận Bến Tranh trong tay cho chính quyền VNCH ở Sài Gòn. Không nắm vững tình hình, người nông dân không biết tới sự thảm bại mới đây (ý nói sụp đổ của các tỉnh miền trung.-Tài) và hơn nữa, họ còn cười vì nghĩ rằng nó quá xa nơi họ đang sống.
Nhưng nếu Bắc quân, tại Xuân Lộc đang cầm chân những lực lượng giỏi nhứt của Sài Gòn, đột nhiên tấn công vùng châu thổ?
Chúng tôi tiếp tục trợt lên trợt xuống (trebucher) trên những bờ ruộng, tới Ấp Bắc. Vẫn còn những thiếu nữ với hoa cài trên tóc. Vẫn còn những đứa trẻ nô đùa vài mét cách các xác sình chướng và nám đen. Vẫn còn xuất hiện những nghĩa quân bảo vệ làng của họ. Nhưng họ sẽ chống được ai?
Chúng tôi vào nhà của xã trưởng. Có tám đứa nhỏ trên bộ ván gỗ lớn. Một bà lão đang đang cắm hoa trước bàn thờ ông bà. Vị xã trưởng chào đại tá.
- "Làng này thì bảo đảm".
Đại Tá nói.
Nhưng ông ta nhìn ra xa, hướng về các bụi chuối mà sức nóng của buổi trưa làm chúng lung linh dưới ánh mặt trời, như địch quân đang ẩn núp ở đó.
Tại Sài Gòn, trong một con đường rộng, kế khách sạn Continental, có một người đàn bà nhỏ thó đang sống, mảnh khảnh nhưng hoạt bát (menue et vive), vừa làm trung gian (interposer) giữa hai kẻ thù không đội trời chung, Tổng Thống Thiệu và Việt cộng. Đó là bà Ngô Bá Thành. Bà mời các phóng viên quốc tế đến vườn nhà bà. Đối với người nước ngoài, bà tượng trưng cho lực lượng thứ ba. Ở Washington, Paris, London, và có thể ở Moscow người ta lắng nghe bà. Người ta coi bà như một lực lượng để thay thế. Người ta cũng đang theo dõi một viên tướng mà giá trị lớn nhứt của ông là vẫn còn im lặng. Đó là Minh lớn. Người ta đồn đãi rằng ông sắp tái xuất giang hồ. Nhưng dân Sài Gòn, mỗi đêm hướng lổ tai về Xuân Lộc, chỉ có thể nghe tiếng đại bác của Bắc quân./."
Ký giả: Francois Caviglioli
Ảnh: tuần báo Paris Match số 1352 có bài phóng sự về chiến thắng Bến Tranh của trung đoàn 12 sđ 7 bộ binh, chỉ huy bởi đại tá Đặng Phương Thành.
                        
ĐT Đặng Phương Thành



S Ự  T Á I  S I N H - T H A Y  Đ Ổ I
(R E G E N E R A T I O N - C H A N G E)
1/ Số 13 không phải là xấu như nhiều người nghĩ. Người xưa nói rằng ai biết cách xử dụng số này sẽ có được QUYỀN LỰC và sự PHỤC TÙNG từ kẻ khác. Số 13 dính liền đến quyền lực và nếu (quyền lực này) được dùng vào mục đích VỊ KỶ thì sẽ mang sự HỦY DIỆT (destruction) cho chính số đó.
2/ Hình ảnh tượng trưng cho số 13 là bộ xương, là thần chết, tay cầm lưỡi hái, đang tàn sát biết bao con người còn rất trẻ, đang chen lấn, dẩm đạp lên nhau, tìm cách thoát thân, trên một cánh đồng cỏ mới mọc.
3/ Số nầy cũng cảnh báo về chuyện KHÔNG AI NGỜ ĐƯỢC lại sẽ xảy ra.
4/ Số 13 cũng là số của ĐỔI ĐỜI (upheaval), để cho người ta có thể làm được điều hoàn toàn MỚI - mà trước đó KHÔNG AI LÀM ĐƯỢC. Số này dính liền với thiên tài - cũng như với các nhà thám hiểm - là số phá vở những gì có tính chính thống và những khám phá trên mọi lãnh vực.
* Dịch từ sách Linda Goodman's Star Signs, tr. 197 của Linda Goodman - chiêm tinh gia hàng đầu của Mỹ.